Có lẽ nào...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nào đó chập chững bước đi
Tôi vội nhận ra tình ta đã xa rồi
Lẽ nào tình ta theo mây ngàn thật sao?
Chắc là thế rồi nhỉ em,
Khi mây bay cuốn tóc em rối bời
Như tim em chẳng còn thể loạn nhịp khi nhìn tôi nữa
Rồi khi nụ cười của em...
Chẳng thể sánh vai với thiên sứ...
Khi bụi sao chẳng còn rắc lên mắt em
Mỗi khi em nhìn tôi
Và sự thật rằng, tôi vẫn luôn đợi chờ
Ngày em dứt tình rồi buông tay
Vì tôi biết chắc rằng tình ta rồi cũng theo mây ngàn
Hoa bồ công anh rồi cũng sẽ theo gió rong chơi
Cũng đã đến lúc tôi nhận ra
Chẳng thể níu lấy tay em mãi
Và sao trời vẫn lấp lánh,
Ngày mai em dắt tay vì sao mới
Mặt trăng của tôi đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro