Chương 33: Ngày người rời đi là ngày huyên náo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào lúc 2:40 chiều hôm sau. Đã đến giờ tôi treo biển thông báo chuẩn bị nguyên liệu, đó là khoảng thời gian mà tôi dọn dẹp nhà hàng và nấu nước dùng.

Một người đàn ông mặc vest đến gần cửa hàng và gõ cửa kim loại. Tôi không thể tin rằng anh ta vẫn cửa mặc dù tôi đã treo một tấm biển thông báo chuẩn bị nguyên liệu. Tôi nắm chắc cây chổi, nhưng một giọng nói đột nhiên lướt qua đầu tôi.

"Ngày mai em sẽ cử một người đến."

Tôi nới lỏng tay cầm cây chổi và mở cửa. Người đàn ông đeo kính râm cúi đầu chào.

"Xin chào, rất vui được gặp anh. Anh có phải là Cha Ui-jae không?"

"Đúng vậy, là tôi."

"Xin chào, tôi là VeryLittleMiracle. Tôi được cử đến bởi cậu Lee Sa-young."

VeryLittleMiracle. Đó là một cái tên dài và lạ đến nỗi nó đọng lại trong tâm trí tôi một cách rõ ràng, mặc dù tôi chỉ nhìn lướt thấy nó ở kênh Hunter 1. Nhưng sẽ thật bất lịch sự khi nhận xét tên của người khác kỳ lạ ở lần đầu gặp mặt, vì vậy Ui-jae cũng lịch sự cúi chào.

"Xin chào."

"Vâng, xin hãy nhận lấy danh thiếp của tôi."

Min-ki đưa danh thiếp của mình bằng hai tay. Ui-jae kẹp cây chổi bên hông và nhận lấy nó bằng hay tay một tấm danh thiếp hình chữ nhật. Đội hỗ trợ chiến đấu số 1 Pado Guild - VeryLittleMiracle.

"Hôm nay tôi là người phụ trách đưa anh đi kiểm tra năng lực và đăng kí, xin hãy chờ một chút."

VeryLittleMiracle lấy ra một chiếc máy tính bảng từ kho của mình và hiển thị màn hình.

"Để tôi có một thứ hạng thấp!"

Tiêu đề được viết bằng màu đỏ và ảnh nền có hình quả bom phát nổ. Ui-jae có biểu bảm kỳ lạ khi thấy mẫu thiết kế này, nhưng khuôn mặt của VeryLittleMiracle lại tỏ ra rất nghiêm túc.

"Tôi đã được thông báo rằng mục tiêu của anh là một thứ hạng thấp để không nổi bật, có phải như vậy không?"

"......."

"Ồ, không sao cả. Nếu anh không trả lời bằng lời nói thì anh có thể thật lòng trả lời bằng cách điền vào biểu mẫu này."

Khi Min-ki lật màn hình, biểu mẫu khảo sát xuất hiện. Ui-jae bắt đầu trả lời khảo sát bằng một cây bút máy tính bảng do Min-ki đưa cho.

[1. Bạn muốn đạt được thứ hạng nào khi đăng ký làm thợ săn? Vui lòng viết theo thang S đến F]

Nó phải càng thấp và phổ biến càng tốt. Vì đó là điều kiện mà anh ấy đưa ra khi chấp nhận thỏa thuận với Lee Sa-young, anh gõ nhẹ đầu bút vào khóe miệng và suy nghĩ một lúc.

Xem xét mức độ khả năng hạng S ban đầu của anh, Ui-jae nghĩ rằng khoảng cách giữa hạng F và sức mạnh thuộc hạng S quá lớn để có thể lựa chọn. Nếu làm như thế thì anh sẽ phải càng nói nhiều hơn về việc tại sao lại muốn che giấu sức mạnh. Việc lựa chọn hạng F như một con quái vật đập nát toàn bộ kế hoạch vậy.

Vẻ mặt tôi trở nên nghiêm túc.

E, D

[2. Bạn mong muốn thứ hạng được xếp trong hệ thống là gì? Nếu bạn không muốn tiết lộ thứ hạng của mình, vui lòng viết nó theo ví dụ sau. (F đến C: yếu. B đến S: mạnh.)]

Đây là một câu hỏi nổi bật về sự cân nhắc đầy tinh tế của nó. Đó là một câu hỏi hoàn toàn nắm bắt được những gì khách hàng muốn có được thông qua việc thao túng bảng xếp hạng. Mặt khác, tôi nghi ngờ rằng liệu cậu ta có từng giao dịch thế này với ai khác chưa?

Mạnh.

Tôi không do dự viết câu trả lời theo ví dụ của câu hỏi, sau đó liếc mắt nhìn xuống câu hỏi cuối cùng.

[3. Bạn có đồng ý sử dụng ma túy và lời nguyền để thao túng bảng xếp hạng không?]

Chờ chút. Tôi nghĩ rằng có một số câu hỏi kỳ lạ bị lẫn vàp? Câu hỏi khảo xác tiếp theo chứa một điều khoản độc hại như chất thải của cơ thể. Tôi giơ tay gọi Min-ki

"Xin lỗi, cậu VeryLittleMiracle."

"Vâng, thưa anh."

"Tôi nghĩ câu 3 hơi lạ."

"Hả? Chờ một chút."

Min-ki vươn đầu ra để kiểm tra màn hình và nghiêng đầu.

"Câu 3.. nó bình thường... Có vấn đề gì sao?"

"Nó hỏi rằng bạn thật sự dùng ma túy và lời nguyền....Thật luôn?"

"Đúng vậy. Anh cần phải chịu đựng những thứ đó để che giấu sức mạnh."

Thằng này có bị điên không? Ui-jae muốn cầm chiếc máy tính bảng đập vào đầu Min-ki lắm rồi. Min-ki lùi lại để xem liệu anh có còn thở không, anh hỏi

"Thưa anh, anh có biết cách đo lường sức mạnh của mình trước khi đăng kí là Thợ săn hay không?"

Anh biết phương pháp tự đo lường của tám năm trước, nhưng cách mới nhất hiện nay thì không biết. Phương pháp đo lường sẽ thay đổi mỗi khi giá của đá mana tăng lên. Seo Min-ki bắt đầu giải thích khi Ui-jae giả vờ lắc đầu.

"Trong quá trình anh đo, đầu tiên anh cần phải điền vào một số tài liệu, sau đó anh sẽ được kiểm tra sức mạnh tại máy lo lường do Cục phát triển . Trong quá trình đo, họ thậm chí còn xem xét cả kỹ năng đại diện của anh."

Chú thích từ dịch giả : Kỹ năng đại diện là tên gọi chung của các kỹ năng nhỏ. Ví dụ kỹ năng của bạn là tạo ra lửa hoặc điều khiển lửa, vậy kỹ năng đại diện là lửa.

"......."

"Chà, đối với phần điền bằng tay thì tôi khuyến khích anh có thể ghi mấy điều nhảm nhí cũng được. Đối với kỹ năng đại diện, anh chỉ cần ghi một kỹ năng thôi là được. Cả hai việc đó đều không quan trọng, thứ cần đáng chú ý ở đây là máy đo lường".

"Máy đo lường?"

"Phải, kết quả của nó khá chính xác. Việc khiến nó có kết quả sai còn khó hơn lừa dối những quan chức trong Chính phủ nữa. Nhưng mà!"

Min-ki giơ ngón trỏ lên và nói một cách tự tin.

"Thiết bị đó lấy năng lượng từ đá mana, vậy nên nó chỉ phản ứng với người thức tỉnh thôi. Ngoài những thông tin của các nhà Khoa học, chúng ta còn có thể thấy nó hoạt động theo quy tắc của Hệ thống."

"......."

"Vậy nên, chúng ta cũng có thể đánh lừa máy móc theo quy luật của hệ thống. Bằng cách sử dụng ma túy hoặc lời nguyền từ hầm ngục để làm suy yếu những người thức tỉnh."

Min-ki tự hào với những lập luận của mình

"Tại sao... Nghe nó cũng có lí?"

Nó thực sự khá hợp lý. Hầu hết các loại thuốc hoặc lời nguyền không có tác dụng lên người tôi nhiều, nó thoáng như một cái chớp mắt mà thôi. Tất cả những gì tôi có là một cơ thể mạnh mẽ, vì vậy tôi nên sử dụng nó một cách khôn ngoan.

Tôi cầm bút một cách chính xác và trả lời câu hỏi cuối cùng.

[3. Bạn có đồng ý sử dụng ma túy và lời nguyền để thao túng xếp hạng không?]

Min-ki hài lòng cầm lấy máy tính bảng, nói.

"Bây giờ, sau đó... Xin thứa lỗi, anh đã được cấp căn cước công dân chưa?"

May mắn thay, tôi đã được cấp lại căn cước sau khi rời khỏi khe nứt. Tôi chỉ vào bên trong quầy

"Nó ở trong ví của tôi."

"Vậy thì xin hãy mang nó theo, giờ chúng ta mau đi thôi."

Anh ấy chỉ tay vào chiếc xe màu xanh tồi tàn. Nó phù hợp với con hẻm đến nỗi tôi không nghĩ Min-ki lái thứ đó đên đây. Tôi luân phiên nhìn bộ vest gọn gàng của Min-ki, sau đó nhìn sang chiếc xe.

"Guild Pado nghèo đến vậy ư."

"Có phải anh đang nghĩ guild của chúng ta nghèo, đúng không?"

Đọc suy nghĩ có phải là một trong những kỹ năng của anh ấy không? Tôi né tránh ánh mắt của anh và lắc đầu.

"Tôi không nghĩ như thế."

"Ha ha, tôi biết anh không nghĩ như thế. Nhưng vì yêu cầu của anh, chúng tôi đã sử dụng chiếc xe dành cho các công việc bí mật."

"Ồ, thật sao?"

"Tại sao câu trả lời của anh nghe có vẻ vô hồn như vậy?"

Sau khi lấy ví từ quầy, tôi vào bếp và kiểm tra nước dùng đang sôi. Tôi phải để nó lâu hơn một chút và vớt bọt... Tôi xoa cằm và hỏi Min-ki đang ở bên ngoài.

"Mất bao lâu để đăng ký xong vậy?"

"Ừm. Dù có lâu cỡ nào thì cũng không quá một giờ đâu."

Tôi sẽ cần phải chuyển về nhiệt độ thấp. Nước dùng càng sôi lâu, hương vị càng đậm, vì vậy nếu tôi về đúng lúc thì nó sẽ không sao. Tôi vớt bọt và giảm nhiệt độ, sau đó cởi tạp dề và treo nó lên tường.

Sau khi lấy lại ví, tôi ngồi ở ghế phụ. Khi Min-ki xác nhận tôi thắt dây an toàn, anh khởi động xe.

"Chúng ta sẽ không đến trung tâm đăng ký chính thức tại Cục Quản lý Thức tỉnh, mà đến trung tâm đăng ký tạm thời ở Gwangjin-gu. Nó nhanh, ít nổi bật hơn và không có người thức tỉnh hạng cao nào ở đó."

"Họ không quan tâm nhiều đến những chi nhánh mới sao?"

"Đó chỉ là khi mới xây thôi, Trung tâm Gwangjin-gu đã được mở được ba tháng, vì vậy nó hơi lỏng lẻo một chút. Tòa nhà chính sẽ sớm được hoàn thành, vì vậy nó sẽ còn dễ dàng hơn nữa."

Min-ki liếc nhìn tôi và hất cằm vào chiếc hộp bên hông anh ấy.

"Anh có thấy hộp đen bên cạnh không?"

"Ồ, có."

"Ở trong có một đôi vòng tay, anh muốn thử nó ngay bây giờ không?"

Những gì trong hộp là hai chiếc vòng tay bạc có hình dạng như một con rắn với đuôi nối với đầu tạo thành hình tròn. Khi tôi lấy chiếc vòng tay ra, thông tin về món đồ xuất hiện.

[Dây cương Uroboros (A)]

Khi đeo cặp vòng này, người đeo nó sẽ bị suy yếu và bị nguyền rủa.

Chú thích từ dịch giả : Uroboros là một biểu tượng cổ xưa với hình ảnh một con rắn hay rồng tự ăn đuôi mình. Nó xuất phát từ Hy Lạp và được coi là biểu tượng của sự nguyền rủa. Chính vì thế tác giả mới dùng nó đặt tên của vật phẩm.

Đây có phải là lý do mà anh ta thêm câu hỏi lời nguyền và ma túy vào phiếu khảo sát đúng không. Tôi cầm lấy món đồ nguyền rủa và bình tĩnh nói.

"Đây là một món đồ...Lời nguyền Suy yếu."

Min-ki nghiêm túc gật đầu.

"Đúng vậy. Nếu cậu muốn giảm cấp bậc của mình, việc đeo một món đồ với Lời Nguyền Suy yếu là nhanh và dễ dàng nhất."

"Lời nguyền này có thể được phá bỏ không?"

"Đương nhiên có thể, xin đừng lo. Tôi có mang theo Cuộn giấy xua tan lời nguyền. Chúng ta sẽ dùng nó sau khi đo lường xong."

Để qua mặt Hệ thống cần có quá trình gian nan. Tôi đeo cả hai chiếc vòng vào cổ tay trái. Toàn bộ cơ thể tôi trở nên nặng trĩu như thể cánh tay trái tôi đeo mấy bao cát vậy.

"Anh cảm thấy thế nào?"

"Tôi cảm thấy nặng nề hơn một chút. Nhưng mà..."

Tôi chạm vào chiếc vòng tay đang siết chặt trên cổ tay.

"Nếu tôi gian lận xếp hạng của mình với một cái gì đó như thế này, tôi sẽ không bị bắt chứ? Tôi khá chắc chắn rằng họ có thể bắt được tôi."

Min-ki nhún vai.

"Ồ, không sao đâu. Họ vẫn sẽ kiểm tra những món đồ những người đăng kí mang đến, nhưng... Đó là quy trình bắt buộc của những Thợ săn khi kiểm tra."

"......."

"Họ không kiểm tra đồ đạc cho những người mới thức tỉnh. Một người thậm chí chưa đăng ký làm Thợ săn thì sẽ lấy vật phẩm từ đâu chứ? Những người chưa đăng ký thậm chí còn không được phép sử dụng Hunter Market. Bên cạnh đó-"

Min-ki rẽ trái, nói.

"Mọi người đều muốn được đánh giá cao, chứ không phải xếp hạng thấp."

"......."

"Ồ, tôi không có ý nói anh."

Ui-jae có chút lo lắng liếc nhìn Min-ki, nhưng nhanh chóng chấp nhận rằng anh ta nói không sai. Chiếc vòng quanh cổ tay anh lắc lư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro