người bỏ quên,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người bỏ quên,

Chiếc huy hiệu rực màu nắng hạ

Nắng tắt rồi, hạ cũng lìa xa

Im lìm trong một góc.


Người bỏ quên,

Trang sách còn đượm hương giấy mới

Sao khuya in nền trời cao vợi,

Bàng bạc bụi thời gian.


Người bỏ quên,

Ảo vọng tháng Mười ngày gặp mặt,

Nắng ấm bừng bàn tay đan chặt,

Vỡ tan miền cổ tích.


Người bỏ quên,

Đêm về thổn thức những vần thơ,

Day dứt bao tiếng lòng dang dở,

Nhòa phai một giấc mơ.


Người bỏ quên...

Lạnh lẽo, ơ thờ, người quên hết thảy,

Nhưng chẳng buồn quay lưng nhặt lấy,

Mặc mùa thu kỉ niệm rơi đầy.


Tôi đâu đành vậy,


Mình tôi giữ mảnh nắng hạ thơ ngây,

Tìm vết sao trời vương trên trang giấy,

Ôm vào lòng, gọi ước mơ thức dậy,

còn áng thơ?

xin gửi lại trời mây...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro