TỰ TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÁC GIẢ: GIÓ

Người đến sau à, yêu cô ấy dùm tôi
Cô gái có đôi mắt hư hao với vài ánh nhìn biết khóc
Thi thoảng cất tiếng cười nhưng chứa đầy cô độc
Một trái tim gầy, bong tróc...đa đoan

Người đến sau à, cô ấy thích lang thang
Dẫu chẳng nhớ rõ con đường để ngược về, mòn mỏi
Cô thích trầm tư bên tách cafe nóng hổi
Khi một nửa Sài Gòn mơ ngủ giữa màng sương.

Cô gái của tôi thích ve vãn những viên đường
Khi Sử Quân Tử ngả nghiêng trên bức tường cổ kính
Cô ấy chông chênh với vài trang sách mỏng
Rồi thoáng buồn vương khóe mắt...miên man.

Cô ấy thích nằm vùi, những buổi sớm ngày sang
Mặc kệ tóc mai rối bời trong chăn ủ
Hay bỏ bữa ăn, hay ngồi ủ rũ
Thao thức những đêm dài, thật tệ biết bao nhiêu.

Cô gái của tôi cũng chẳng nói quá nhiều
Hay cười mỉm với những điều em thích
Chẳng đậm môi son, chẳng học đòi nhắng nhít
Cũng chẳng tập tành, lả lướt đêm đêm.

Người đến sau à hãy chăm sóc cho em
Nhớ dỗ dành mỗi đêm đêm bởi vì em khó ngủ
Dịu dàng thôi giữ lửa tình cho nụ cười em hé đủ
Để những sớm chẳng giật mình vì chuyện cũ đan xen.

Và em à, yêu người ấy đi em
Tôi về nhé, người từng thương, duy nhất
Người đã từng là thế giới của tôi, đó mãi là sự thật
Sống bên người em phải hạnh phúc nhe.

____________________________________

Em không gọi chị là người yêu cũ, chúng ta là người từng thương. Mãi mãi vẫn là người từng thương.

___________  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro