Chương 52: Ngày giỗ của Cố Hải sắp đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mới có mở đầu câu chuyện cả hai cứ chọt câu hỏi này của người này rồi người kia lại chọt qua câu khác mĩa mai đối phương .

- "Anh làm cái đéo gì ở đây đây?" khẩu khí của Nagisa cộc cằn hỏi như muốn ăn tươi nuối sống Bạch Lạc Nhân

Bạch Lạc Nhân ngồi cầm quyển sách ngước mặt lên nhìn một cách lạnh lùng nói

- " Tôi thích"

- "Thích thích cái con c**" Nagisa mặt hằm hằm thét vào mặt Bạch Lạc Nhân

Bạch Lạc Nhân cũng từ từ đứng dậy.

- "Nè tôi thấy cậu nhỏ tuổi hơn tôi nên tôi nể cậu nãy giờ? Nhưng khi tôi nhịn không nói thì cậu lài làm tới, cậu có để ý thấy bao nhiêu con người chung quanh cậu nảy giờ, đang nhìn cậu bằng con mắt gì không ? Hãy nhìn xung quanh đi"

Mấy con ngươi trong mắt Nagisa liền theo lời mà đão qua đão lại liên hồi, rồi hắn chợt nhận ra lời ủa Bạch Lạc Nhân nói với hắn là thật.

Hắn hít một hơi sâu vào mũi rồi thở dài ra, hắn cố tình làm vậy để kiềm hảm cái con thú trong người hắn lại, nếu không chắc chắng sẻ có một vụ đánh nhau thứ hai tại tiệm sách này.

Hắn thở dài hơi thở ra rồi lại bình tỉnh mà hỏi Bạch Lạc Nhân một lần nửa

- " Vậy còn cậu thì sao?"

Nagisa lại tiếp tục đáp bằng một dạng câu hỏi khác

- " Đây là nhà ba tôi, mắc cái chứng gì tôi về không được?"

Bạch Lạc Nhân dùng ánh mắt ngây ngô nhìn Nagisa chằm chằm mà hỏi lại

- "Nhà ba cậu?????"

- "Hổng lẻ tôi chui ra từ hòn đá giống Tôn Ngộ Không?"

Bạch Lạc Nhân lại tiếp tục không thể tin vào mắt mình và cả lổ tai mình đang nghe những gì, Bạch Lạc Nhân không chắc là nhưng thứ cậu nghe có đúng là của cậu nghe không hay là một hợp âm làm cho cậu lùng nhùng lổ tai mà nghe lầm.

- "Cậu nói giởn hay nói thiệt vậy?"

- " Tôi nói xạo anh được lợi ích gì ? Tui đâu có béo lên cân nào hay giảm xuống cân nào"

- "Ai biết được" Bạch Lạc Nhân nói thầm trong miệng

Tai của Nagisa còn thính hơn tai chó, những gì Bạch Lạc Nhân nói hắn từ đầu đến chân hắn đều có thể nghe được nhưng một con chó có thể nghe được tiếng bước chân của ngươi mặc dù cách xa 40m.

- " Nè! Anh đang nói xấu tôi tôi hả" Nagisa nghiến răng hỏi

- " Tôi nói đó rồi sao? Chừng nào cậu chứng minh đi, một ông chủ hiệu sách hiền lành thánh thiện như vậy làm sao có một đứa con 'Trời đánh' như cậu"

- "Nhưng mà cái thằng 'Trời đánh" mà con nói hồi nãy quả thực là con bác" Ông chú Peter* đứng sau lừng Bạch Lạc Nhân mà nói

*Peter là tên ông chú bán hàng

Âm thanh từ đằng sao vọng đến tai Bạch Lạc Nhân một cách quá bất ngờ nên cũng không chuẩn bị trước trừ một biểu hiện giật mình của phản xạ

- " Chú đứng đây hồi nào vậy?"

- " Cũng được 1 giây 58" Ông chú Peter hiền hậu nói khẻ với Bạch Lạc Nhân

Rồi ông đưa mắt qua nhìn con trai ông, thì mắt ông liền Ông Chú Peter bật chế độ 'phẩn nộ', vừa nhìn xong ông lại nhẹ nhàng đi lại rồi thằng chân đá thằng vào chân Nagisa.

Nagisa đau điến người mà co chân vừa bị đá

- "AAAAA" Nagisa cảm thấy thốn ngay chân mà kêu lên

La chưa hết cậu, lưng của Nagisa liền bị lảnh một chú thục cùi chỏ

- "Thằng con 'Trời đánh thánh đâm' này sao bây giờ mày mới dám lết cái xác mày về đây?"

Nhưng hình như có một sự phân biệt chủng tộc không hề nhẹ bao trùm tại đây trong không gian này.

- "Phương Ngạo! Mày vô đây với tao, mới ngày đầu về nhà mày đã om xòm muốn đủi khách hả, mày vô đây tao dần mày một trận cho mày chừa"

Nói xong Ông Chú liền nằm lấy lỗ tai Nagisa lôi vào một căn phòng khác, tiếp theo đó tai Bạch Lạc Nhân lại nghe được những tiếng động kinh hoàng phát ra từ căn phòng đó.

Rầm..... Rầm ......... Xoảng

Giờ Bạch Lạc Nhân cuối cùng cũng tìm ra được điểm giống nhau của hai người này, cả hai đểu ồn ào như nhau.

Sau một hồi đi ra, hình dạng của Nagisa khác xa hoàn toàn so với lúc vào, quần áo thì xộc xệch, mắt thì bị bầm, môi thì bị dập chảy máu, Bạch Lạc Nhân nhìn cũng thấy tội

Vừa hôm qua phải dầm mưa, hôm nay thì lại phải làm 'Osin' cho nguyên một công ty, làm đôi công ba chuyện chạy như bị ma rượt để 'chạy hợp đồng' đến nổi bị chó cắn, rồi vậy mà còn bị khách hàng hủy hợp đồng.

- "Nè! Cậu có sao không" Bạch Lạc Nhân quan tâm hỏi

- "Không! Đây là gia quy trong nhà tôi thôi, nhưng ít ra tôi còn biết ông ta vẩn còn khỏe để đánh tôi"

- "Bây giờ tôi mới biết cậu còn cái tên là Phương Ngạo nửa đó"

-"Đó là tên ở nhà! anh thích thì cứ gọi"

Bạch Lạc Nhân nhìn Nagisa bằng một ánh mắt thương hại khi thấy hắn ta bôi thuốc từng viết thương.

- " Anh đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó" Nagisa bắt được ánh mắt đó mà giở giọng lạnh

- " Vậy chắc cậu đến đây là để biện minh cho 'tên chó chết' đó hả? cậu đang làm một điều vô ích" Bạch Lạc Nhân tách lưởi

- " Tôi không hề đến đây vì hắn ta, thì dù sao tôi cũng chẳng ưa hắn ta, tôi đến đây là để chứng minh cái oan của mình"

- " Tôi biết cậu bị oan"

Nagi nắm lấy cổ áo của Bạch Lạc Nhân nhất người đối phương lên

- "Anh biết tôi bị oan? Anh đừng có nói những lời như anh hiểu tôi lắm, đừng có mà giả tạo trước mặt tôi"

Bạch Lạc Nhân thở dài nói

- " Vì tôi biết cậu đang cảm nắng cái 'tên tóc bạc trắng' đó"

- " Tự nhiên anh lại lôi tên đó vào! Anh bớt nói mấy từ giả tạo đó đi"

- " Tôi không hề giả tạo người đang là diển viên chính trong vở nhạc kịch này là cậu Nagisa, tôi đã thấy Chân Hàn Phong ôm cậu trong mưa mà khóc khi cậu ta vừa ra khỏi nhà tôi, ngay cả trong nhà tôi đôi mắt cậu cứ đưa về hướng của hắn ta,......."

Bạch Lạc Nhân ghé sát tai Nagisa nói

- "Đó chỉ có thể là cậu đang thích cậu ta"

Một ánh mắt sắt liền lịm nhìn vào Bạch Lạc Nhân.

- " Ừ! Tôi công nhận trí tưởng tượng của anh rất phong phú, vậy anh hãy nhìn lại hoàn cảnh của mình bây giờ đi, vì trí tưởng tượng của anh quá phong phú nên anh mới nghĩ đến chuyện Cố Hải đang 'cảm nắng' tôi" Nagisa trầm giọng giận dữ

- "Tôi không hề nghĩ đến chuyện đó, vì tôi biết cậu không phải là gu của hắn, cũng vì tôi biết cậu cũng không thích hắn ta" Bạch Lạc Nhân nhanh chóng đáp lời

- " Vậy tại sao anh lại giận hắn?"

- "Tôi cũng không rõ, chỉ là lúc này tôi không muốn đối mặt với cậu ta lúc này"

- "Vậy thì anh cứ trốn tránh việc này suốt đời đi, dù sao thì ngày giỗ của Cố Hải cũng sắp đến rồi"

Bạch Lạc Nhân giật mình ngước mặt lên nhìn Nagisa với một con mắt lo sợ nhìn cậu ta bước đi.

---------------------------------------------

Thằng tác giả đã viết được một truyện mới không liên quan đến 'Thượng Ẩn'

ai có hứng thú với truyện đam có hơi hướng 

+ hơi 'trinh thám' tí, 

+hơi 'sửu nhi' tí, 

+hơi 'tâm lý' tí

+ hơi 'xàm' tí

thì cứ cmt của chương này để tui gửi đọc cho đọc, rồi bình luận dùm tui nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro