chút nắng ngày mưa phùn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mây khẽ bay đi chẳng buồn về nữa

một mình nắng trơ trọi giữa mênh mông buồn thẳm

xa xăm bên núi khẽ vươn giọt nắng đào

xa cách liệu có ai rõ là bao

mà sao chưa kịp thương đã vụt bay đi mất



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro