9 - Vài vấn đề liên quan đến việc xây dựng lại VN sau này

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Tôi hiểu rằng vùng biển Đông không thể đi vào chiến tranh hủy diệtđược, vì vùng này đã được xây dựng về căn bản, chiến tranh cục bộ nhỏcó thể sảy ra trong tương lai nào đó trùng hợp với kết quả của cuộc chiếnlớn sẽ sảy ra ở nơi khác là điều cần dự kiến, do thế Tầu dù ồn ào nhưngcũng chỉ nhắm vào việc tìm một giải pháp dung hòa sao cho quyền lợicủa họ được bảo đảm ở mức độ nào đó mà thôi. Cho nên trên diễn đàntrước khi cuộc họp thượng đỉnh Mỹ-Hoa sảy ra, tôi đã nói đến giải pháp50/50 chia đều ảnh hưởng của cả đôi bên đối với VN là vậy, tiền lệ nhưvậy đối với lịch sử cũng đã sảy ra mấy lần rồi, như vùng Đông Âu sauthế chiến II là cụ thể.

 Do thế mới sảy ra chuyến viếng thăm của TrươngTấn Sang đến Mỹ cũng được giải thích theo kiểu cuộc họp thượng đỉnhmini giữa đôi bên, phía VN chuyển đến cho Obama bản sao bức thơ doHCM với tư cách chủ tịch nước VN gởi TT Truman hồi 1946 nhưng đãkhông được trả lời.Thực tế đó mang ý nghĩa là: "VN chánh thức đề nghị Mỹ trở lại VN đểtái lập thế quân bình với ảnh hưởng của Tầu". Các diễn biến sau đó đềulà các đáp ứng tất yếu của giải pháp 50/50 mà thôi, thí dụ: như lời phátbiểu của Tướng Phùng Quang Thanh khi thăm Phi Luật Tân, các giớichức VN tỏ ra tự tin hơn khi công khai phát biểu về mối quan hệ với Mỹ, tranh chấp nội bộ giữa các nhóm CS chóp bu với nhau lắng xuốngthấy rõ, cháu Phương Uyên cũng bất ngờ được thả, các hoạt động nhằmcổ vũ cao trào đấu tranh có vẻ được tự do hoạt động hơn như mới sảy ratại nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế tại Sài Gòn, nhưng quan trọng hơn hếtchính là mấy nhân vật cựu đảng viên CS: đó là các Ô Lê Hiếu Đằng, HồNgọc Nhuận cùng một số người khác cũng thuộc nhóm đã từng đượchọc trong chế độ VNCH, sau theo đảng CS, nay bỏ đảng, cùng đứng rathành lập công khai một đảng chính trị lấy tên là: đảng Dân Chủ-Xã Hội. 

Thực ra việc cải tổ lại nước VN trong tương lai về mặt chính trị lệ thuộcrất nhiều vào các diễn biến quốc tế vượt khỏi tầm tay của mọi ngườiViệt, vài điều cũng đã được tôi đề ra cụ thể trước đây 20 năm, được nhắclại nhiều lần trên diễn đàn dựa trên hướng đi chung của thế giới, theo đómọi nước đều bị buộc phải chọn lựa lối tổ chức lưỡng đảng mà thôi.Đảng Dân Chủ Xã Hội do mấy ông này thành lập chính là lối thoát danhdự cho các đảng viên CS cũng như thế lực CS sau này, việc thành lậpnhư vậy cũng chỉ mới báo hiệu bước khởi đầu của tiến trình dân chủ hóađất nước mà thôi. Một Liên Đảng thứ hai sẽ được thành lập sau này làLiên Minh Dân Chủ Tự Do, đại diện cho khung hướng chính danh củaVNCH, cho dù VNCH nay không còn nữa. Nhưng các giá trị mà VNCHđã để lại cho dân tộc, nay được đa số thầm lặng trong nước cũng như hảingoại theo đuổi, do thế Đảng Dân Chủ Tự Do là đại diện cho sức mạnhchính trị thứ hai bao gồm mọi khuynh hướng những người tôn trọngnguyên tắc của thị trường tự do. Liên Minh Dân Chủ-Tự Do sẽ đượchình thành trong tương lai tới đây, nhưng xin lưu ý mấy Ông cơ hội chủnghĩa tại hải ngoại, hãy coi chừng nguy hiểm đấy, đụng đến vụ này ngaytức khắc sẽ phát sinh nhiều điều phức tạp, mấy ông có thể tham gia mộttrong hai đảng chính trị chính với tư cách cá nhân, không còn chọn lựanào khác. Nhiều vị có thể cho rằng như thế là áp đặt, tự hỏi liệu chính sách đó cóthúc đẩy tiến trình cải cách diễn ra quá nhanh như hồi Đệ I Cộng Hòahay không? câu trả lời là hoàn toàn không, cứ xem Ai Cập hay Irak kiatình trạng bi thảm và phân liệt như thế nào mà còn bị buộc phải đi vàohệ thống lưỡng đảng (bề ngoài là tự nhiên nhưng bề trong là sắp xếp đểbuộc phải sảy ra như vậy) nói gì đến VN ta, tình hình đã chin mùi chocải cách xã hội hơn nhiều so với các nước Hồi Giáo.

 Vả lại các đảngđược xây dựng dựa trên tinh thần dân tộc cũng như CS đã thất bại ê chề,mất hết uy tín trước nhân dân, vài tổ chức hình thành tại hải ngoại trong38 năm qua thực chất cũng chỉ là cái đuôi nối dài của các đảng chính trịkiểu cổ mà thôi, hoàn toàn không đại diện cho hai thế lực chính trong xãhội mang tính đối kháng với nhau trong xã hội theo đường lối kinh tế thịtrường tự do, đó là đại diện cho giới lao động đối nghịch lại với khunhhướng đại diện cho giới chủ nhân. Vả lại thời gian rất gấp rút nếu tamuốn theo kịp lân bang, nên phải thực hiện các giải pháp quyết liệt chứkhông thể nửa vời được, cải cách toàn diện, thống nhất mọi mặt hoặcchết, đó là khẩu hiệu mà dân tộc phải theo.Tôn giáo lại là lãnh vực khác cần bàn luận cụ thể, câu hỏi là: "tôn giáomuốn nằm trong bộ phận lãnh đạo đất nước hay muốn là một đảng chínhtrị? Nếu muốn là bộ phận lãnh đạo thì mọi tôn giáo phải ngay tức khắctập trú vào việc đào tạo nhân tài thật sự nằm trong bộ phận tinh anh củaquốc gia để hành xử đúng như quyền lực lãnh đạo, hoàn toàn có khảnăng hình thành và xây dựng quyền lực ngay trong tôn giáo của mình đểthực hiện các kế sách mà quốc gia đòi hỏi trong kế hoạch mà toàn banlãnh đạo quốc gia đã vạch ra. Nếu tôn giáo chỉ muốn thành lập đảngchính trị như các đảng chính trị khác thì tôn giáo đã tự hạ thấp mìnhxuống và trở nên rất tầm thường, họ sẽ bị đối xử tầm thường như mộtcông cụ chính trị, việc này đã từng sảy ra 50 năm trước ở Miền Nam. 

Dovậy mọi hoạt động nhân danh tôn giáo đều bị loại ra khỏi tổ chức đảngchính trị trong cơ cấu quyền lực mới của đất nước, nguyên tắc này vốn dĩ là nền tảng được mở rộng từ nguyên tắc phổ quát mà HP đã tuyênxưng đó là: quyền tối thượng của con người chứ không phải tôn giáo(xin đừng coi thường nguyên tắc này vì quyền lực là vô hình có mặt ởhắp mọi nơi đấy). Ngay nước Mỹ này, khối Công Giáo Mỹ chiếm 35%dân số, với gần chục Hồng Y, nhưng họ cũng chỉ có một VOTE trong hệthống quyền lực Mỹ mà thôi, Công Giáo Mỹ vẫn phải thi hành chủtrương của nước Mỹ là trước hết sau đó mới nói đến Vatican, nhưngthường khi Mỹ cũng luôn đặt ra nhiều nhức nhối cho Vatican khi chínhCông Giáo Mỹ thúc đẩy Vatican phải thực hiện các cải cách (nhiều khicũng quyết liệt lắm).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro