2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiểu Tinh Trần nghiêng người cử động, tỉnh giấc.

Y mệt nhọc ngồi dậy, cảm giác cả cơ thể đau nhức khó chịu, xương cốt như tan nát, khẽ chống tay hồi tưởng lại sự việc.

"Đạo trưởng, ngươi tỉnh rồi a ~"

Giọng nói tinh nghịch cùng phong thái ngọt ngào như ác quỷ buông lời dụ dỗ, Tiết Thành Mỹ vươn người đến ôm lấy y.

Nghe thấy tiếng nói quen thuộc cùng mùi hương dịu dàng trên cơ thể đối phương khiến y hơi ngượng ngùng, nhưng rồi bất chợt nhận ra, cả cơ thể y vẫn còn đang nửa kín nửa hở, khe mông vẫn còn cảm giác nhớp nháp liền vội đẩy người trước mặt ra.

"Thành... Thành Mỹ... Khoan..."

Tiết Thành Mỹ từ lúc nhìn thấy bộ dạng Hiểu Tinh Trần nằm câu nhân trên giường vốn tâm trạng đã thấy bất ổn, giờ lại tỏ vẻ trốn tránh, y phục tán loạn.

Thật sự rất khó chịu !

Tiết Thành Mỹ liếc qua nhìn Tiết Dương vẫn đang dựa cửa nhơn nhởn đứng nhìn không xa, thầm ghi thù trong lòng. "Hắn" từ tương lai thế nhưng cướp mất lần đầu của đạo trưởng yêu dấu !

Tiết Thành Mỹ hơi nhe răng nanh, nhào tới cắn một dấu thật mạnh, thật đậm lên cổ Hiểu Tinh Trần. Nổi bật làn da trắng bị dày vò từ ban nãy.

"Ân... Thành Mỹ... Đau..."

Hiểu Tinh Trần hơi run rẩy, hai tay đã bị Thành Mỹ cầm lấy không cử động nổi.

Vả lại, y cũng vừa... nên là thân thể...

Được rồi, Tiết Thành Mỹ ở cạnh y từ nãy tới giờ đã nhịn đủ. Còn nhịn được tiếp thì hắn không mang họ Tiết !

Tiết Thành Mỹ đè Hiểu Tinh Trần xuống giường, cầm chặt tay y tiếp tục gặm cắn cần cổ trắng nõn. Y đỏ mặt vùng vẫy, nhưng vốn toàn bộ sức lực đã được dùng để chống cự cho Tiết Dương hồi nãy, nên tự vệ như vậy hoàn toàn là vô vọng.

Tiết Dương nhìn chính bản thân mình trong quá khứ cuồng mê mà mạnh bạo giữ lấy bạch y đạo trưởng xuống, không khỏi tự khen bản thân hắn rất có bản lĩnh và đủ lưu manh.

Thành Mỹ hai tay giữ chặt cổ tay Hiểu Tinh Trần, vằn lên cổ tay trắng gầy một vệt đỏ, răng nanh gặm cắn liên tục trên người. Hiểu Tinh Trần xấu hổ phản kháng.

"Thành Mỹ !... Ngươi sao vậy ?... Dừng lại mau... Thành... Ưm !"

Bất ngờ Hiểu Tinh Trần cảm nhận được trên bờ môi có vật cản ấm nóng lạ thường. Hai tay vẫn đang bị Thành Mỹ giữ chặt bỗng được thả tự do, nhưng rồi lại nhanh chóng bị giam cầm trở lại.

Nhưng... Thành Mỹ đang... Kẻ nào...?

Tiết Dương một tay nâng cằm Hiểu Tinh Trần lên ra sau bắt đầu gặm nát đôi môi hồng xinh đẹp kia, tay còn lại giữ chặt y, để cho Tiết Thành Mỹ bên dưới tiếp tục công việc của mình.

"Đạo trưởng, vừa ở cùng ta xong đã quên rồi sao ?"

Âm thanh ngọt ngào Hiểu Tinh Trần lại nghe thấy giọng nói quen thuộc ám ảnh, tim giật thót lên, chống cự mãnh liệt. Tay chân cử động liên tục nhằm thoát khỏi hai kẻ xấu xa đang liên tục làm loạn trên thân mình.

"Tiết Dương... Thành Mỹ... Các ngươi... Ưm !"

Tiết Dương xoay người y lại, ôm lấy eo Hiểu Tinh Trần, kéo về phía trước hôn sâu, Thành Mỹ phía dưới hơi xoa nắn cái mông của Hiểu Tinh Trần, cắn nhẹ lên phần đùi non làm đạo trưởng run rẩy. Hai tay y bấu chặt lấy vai của Tiết Dương, cào cấu liên tục nhằm tìm đường thoát. Hắn lúc này mới nhả đôi môi đã bị gặm đỏ thê thảm kia ra, cắn lên vai làu bàu nói.

"Đạo trưởng, đừng nháo, ngươi cứ như con mèo nhỏ đang giận dữ ấy ~"

"Da đạo trưởng làm ta cứ muốn mãi mãi sờ sờ, thật sự rất mềm nha ~"

Hiểu Tinh Trần run rẩy, ngăn người trên chặn kẻ dưới liên tục quấy rối mình, trong khi đầu óc vẫn đang quay cuồng lý do Tiết Dương và Thành Mỹ làm... cái việc... không đúng chuẩn mực này với mình...

"A... Đừng... Dừng lại mau... Sao... Hai ngươi..."

"Đạo trưởng muốn nói chúng ta "đừng dừng lại" ? Mệnh lệnh của đạo trưởng là trên hết nha."

Thành Mỹ bên dưới cười cười, cắn nhẹ lên phần đùi non vẫn còn những vết tích của "trận chiến" ban nãy. Sờ soạng đến sướng cả tay. "Dịu dàng" khám phá làm Hiểu Tinh Trần xấu hổ muốn khóc ra máu. Bên trên lại bị Tiết Dương giữ lại, hai đầu ngón tay vân vê hai nụ hồng trước ngực, miệng không hôn ở má cũng liếm khóe môi đối phương. Hiểu Tinh Trần trên dười đều bị đùa giỡn tới nóng ran, thở dốc khó khăn chống cự. Phần thân bên dưới đã bị Thành Mỹ liếm láp cho xụi lơ mà bắn ra, hai tay không còn đủ sức mà cử động, run rẩy đẩy trên đá dưới. Thành Mỹ đột nhiên dùng sức kéo lấy chân bạch y đạo trưởng.

Hắn hơi híp mắt lại, bàn tay hư hỏng đột nhiên nổi hứng tát một phát mạnh lên bờ mông trắng nõn làm Hiểu Tinh Trần run rẩy hơi hướng về trước, vừa kịp thời cơ Tiết Dương chụp y lại để tiếp tục nhấn chìm Hiểu Tinh Trần vào một nụ hôn khác.

"Ưm... Ư... Ưm..."

Tiết Thành Mỹ cảm thấy rất hài lòng với trạng thái hiện tại của Hiểu Tinh Trần đang nằm rên rỉ dưới thân, dương vật khẽ tiến vào, đâm thẳng.

"A...!"

Hiểu Tinh Trần giật nảy người, đùi thon run rẩy, tay cố vần vò tìm lối thoát. Tiết Dương đột nhiên muốn lợi dụng thời cơ làm trò xấu xa. Đưa thứ đã cứng từ nãy đến giờ của mình chạm vào hai cánh môi đối phương. Cưỡng ép dùng tay đẩy vào.

"Ưm..."

"Đạo trưởng ngoan ~ Một lát nữa sẽ thấy sướng nha. Vị của ta đảm bảo sẽ không làm ngươi thấy thất vọng."

Cự vật thô to mạnh bạo ra vào trong khoang miệng ẩm ướt nhỏ xinh, miệng dưới cũng bị một thứ khác chẳng kém cạnh gì tấn công. Trên dưới đều bị lấp đầy ẩm ướt. Đạo trưởng mơ hồ chẳng kiếm được đường thoát đành ẩn nhẫn khó chịu mà hứng trận của hai ác ma, bị chơi bị đùa giỡn khóc nấc lên.

Tiết Dương đột nhiên rút cự vật ra khỏi miệng y, nước chảy từng sợi sắc tình cực điểm.

"Ư... Đừng mà... Dừng... Làm ơn... Cầu các ngươi..."

Có kẻ nào đang thao ái nhân của mình mà lại dừng vì vẻ mặt nỉ non cầu xin của đối phương không ? Chỉ có yếu sinh lý hoặc ngu mới dừng lại được !

Đáng tiếc, Tiết Dương không phải là kẻ có tấm lòng nhân hậu như thế, Tiết Dương nâng người Hiểu Tinh Trần dậy, để y dựa vào Tiết Thành Mỹ phía sau, Tiết Thành Mỹ rất biết hợp tác. Hai tay vân vê đầu vú hồng hào của Hiểu Tinh Trần, phía dưới lại càng thúc sâu, đột ngột đẩy mạnh ra rồi lại làm bộ vô tình mà đâm trúng điểm mẫn cảm của y.

Tiết Dương ôm lấy gò má Hiểu Tinh Trần, hôn lên đôi môi đang hé mở thở dốc, tay phải dịu dàng an ủi lấy "tiểu đạo trưởng". Thành Mỹ đằng sau tăng tốc một lần đâm sâu tới tận gốc rồi lại đột ngột rút ra, lại dùng sức đâm thẳng đến điểm mẫn cảm của Hiểu Tinh Trần.

Thành Mỹ thế nhưng lại ôm ngang eo đạo trưởng, hai tay bóp nhéo hai đầu nhũ đỏ hồng, Tiết Dương đẩy hai chân Hiểu Tinh Trần lên.

Hiểu Tinh Trần vốn đã giương cờ trắng bỏ cuộc từ lâu, không cách nào thoát khỏi khoái cảm mà hai con sói họ Tiết kia giăng ra được, chỉ biết rên rỉ thở dốc thầm cầu mong đây chỉ là ác mộng do y ngớ ngẩn dệt nên.

Nhưng hiện thực bi thảm hiện rõ khi từng đợt thúc mạnh bạo dữ dội của Thành Mỹ liên tục làm y rên la thảm thiết.

"A... A... Chậm... A... Nhẹ... Đừng..."

Tiết Dương đột nhiên đặt thứ thô to của mình ngay sát nơi giao hợp của y với Thành Mỹ, ngay lập tức Hiểu Tinh Trần nhận ra hắn đang muốn làm gì, vội vã chống cự mãnh liệt, kêu la thảm thương.

"Không... Đừng... Cả ngươi... Không đủ... Không thể..."

Thành Mỹ khẽ liếm vành tai Hiểu Tinh Trần, dịu dàng nói, động tác dưới thân lại hoàn toàn trái ngược, tương phản rõ rệt.

"Đạo trưởng à, ngươi ép chặt quá, như vậy hắn sẽ khó vào. Ngoan ngoãn thả lỏng sẽ vừa thôi nha ~ Đạo trưởng giỏi nhất mà."

Thành Mỹ vừa mở lời trêu chọc vừa khéo léo đẩy dương cụ của mình liên tục chà xát Hiểu Tinh Trần. Tiết Dương phía trước cũng cúi xuống, đặt thứ thô to của mình vào nơi giao hợp của Tiết Thành Mỹ và Hiểu Tinh Trần. Đẩy mạnh chen vào hậu huyệt ẩm ướt nhỏ nhắn kia.

Hiểu Tinh Trần đáng thương cầu xin, lại bị Tiết Dương nhân cơ hội chồm tới gặm nhấm đôi môi bị dày vò tới không nỡ nhìn.

Hai tên lưu manh liên tục thay phiên nhau, không hôn hôn cắn cắn thì cũng tăng tốc mà đâm thẳng tận gốc, hoàn toàn dìm bạch y đạo trưởng vào biển tình nhục dục.

Hiểu Tinh Trần mơ hồ suy nghĩ, không biết đã bao lâu. Tiết Dương và Thành Mỹ làm y bao nhiêu lần cũng không rõ, bị bọn họ lật đi lật lại cả chục tư thế đã mệt nhoài. Tiểu đạo trưởng phía trước bị hai người kia an ủi bắn ra đến mức khiến y mềm nhũn. Tiết Dương một câu châm chọc Thành Mỹ một câu trêu ghẹo làm Hiểu Tinh Trần xấu hổ không thôi, y thật sự muốn kiếm một chỗ để trốn.

"Đạo trưởng ngươi chặt quá..."

"Đạo trưởng ngươi thật mềm..."

"Sướng không Tinh Trần ~"

"Im lặng vậy là do bị chúng ta thao đến mê hồn rồi a ~"

Hậu huyệt y co bóp mạnh mẽ bởi những lời nói tục tĩu của hai kẻ không biết xấu hổ kia, hình như cũng bị họ làm cho hỏng rồi. Vệt máu trên mặt bị liếm đã khô, hai má ửng đỏ sắc tình, khóe môi đỏ vương vài sợi nước và chất lỏng trắng đục, cả thân thể bị gặm nát đỏ hồng, phần đùi non còn hiện rõ vết cắn, trên hông bị nhéo và mông căng bị tát cho đỏ lên.

"Dừng... A... Ta... Tha cho ta... Ta mệt rồi... Cầu hai ngươi..."

Hiểu Tinh Trần không nói dối, y thật sự bị tra tấn đến mệt. Hậu huyệt cảm giác bị ngập trong tinh dịch, đến tận khi Tiết Dương và Thành Mỹ rút ra mới run rẩy phun ra một ngụm chất lỏng đặc sệt trắng đục. Y hoàn toàn mất đi ý thức mà ngã dựa vào Tiết Dương, hơi thở dồn dập ổn định lại mà thiếp đi. Trước khi mê man, Hiểu Tinh Trần nghe thấy giọng nói dịu dàng của họ như hòa làm một.

"Đạo trưởng. Đừng hóng trốn thoát khỏi chúng ta~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro