Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chapter 3

Cuộc họp đêm đó kéo dài đến gần 3 giờ sáng khiến conan mệt lả người cậu tranh thủ chọp mắt để chuẩn bị cho ngày mai đến trường. Sáng hôm sau Conan được cô Jodie đưa về nhà sớm vì không muốn bị ai bắt gặp. Trong lớp Conan gần như gục luôn trên bàn vì quá mệt


_Thưa cô cho em lên phòng y tế em thấy không khỏe ạ - conan nói to

_Em có sao không Conan có cần cô gọi phụ huynh em không

_Em không sao thưa cô chỉ là hơi nhức đầu thôi

_Thôi được rồi em cứ nằm nghỉ nếu không khỏe cứ nói với cô

Lúc này cô bạn Ayumi cảm thấy lo lắng cho người bạn của mình còn Haibara chỉ ngồi im lặng dõi theo cái bóng Conan

Trong phòng y tế lúc này Conan không tài nào chơp mắt được cậu cứ mãi suy nghĩ nhưng không phải về tổ chức mà về Ran, người con gái cậu yêu nhất. Cậu lẳng lẽ mở điện thoại ra nhìn vào màn hình điện thoại, đó là Ran mỗi lần nhìn thấy cô ấy mọi u phiền như được xua tan cậu khẽ mỉm cười cậu không biết rằng mình có thể sống sót để trở về không, có nên nói mọi việc với cô ấy không kẻo cậu không thể trở về nhưng vì an toàn cô ấy cậu quyết định im lặng nếu cậu còn sống cậu sẽ nói hết mọi chuyện và cầu xin sự tha thứ

Có lẽ lúc này Conan không biết rằng có một người nữa đang đứng ngoài cửa lo lắng cho cậu đó là Ayumi, cô bé rất lo cho cậu nên xin cô đi vệ sinh ghé thăm cậu nhưng mọi sự quan tâm, nổ lực của cô ấy dường như tan biến khi cô ấy thấy conan đang nhìn tấm hình của chị Ran, người cô bé vô cùng quí và mỉm cười, một nụ cười thật ấm áp và hạnh phúc. Cô chỉ biết lặng lẽ rời khỏi phòng y tế mà Conan không hề hay biết

Trên đường về Ayumi vẫn cố tỏ ra thân thiện với mọi người mặc dù cô đang chết bên trong từng chút một.

_Này mọi người hay hôm nay đến nhà chị Ran đi chúng ta sẽ cùng chị Ran với Conan chơi trò chơi và ăn uống nhé -Ayumi lên tiếng

Ý hay đấy Ayumi – Genta và Mitsuhiko đồng thanh

Tớ thấy cũng được đấy-Haibara lạnh nhạt nói

Mặc dù không hiểu sao Ayumi lại đề nghị như vầy nhưng Conan lập tức đồng ý không mảy mai suy nghĩ bởi vì cậu muốn dành thời gian hơn với tụi trẻ và Ran trước khi tham gia cuộc chiến

_Sao rồi cậu quyết định tham gia ư – Haibara thì thầm với Conan

_Ừ lần này nếu có sự giúp sức của cảnh sát Nhật ta sẽ có cơ hội nhiều hơn FBI , CIA đang bàn bạc với nhau có nên hợp tác không hay là im lặng nhưng có lẽ họ sẽ đồng ý hợp tác cùng cảnh sát nhật

_Tớ biết dù có ngăn cản cậu vẫn tham gia đúng chứ

_Haibara...

_Lần này tớ sẽ không cản cậu nhưng cậu phải cẩn thận

_Haibara này !

_Hử ?

_Nếu tớ không trở về cậu hãy nói cho Ran biết sự thật được chứ nói rằng tớ yêu cô ấy rất nhiều

Haibara im lặng một hồi :

_Được thôi, tớ hứa

Trái tim cô rất đau nhưng cô biết trong lòng rất rõ rằng chỉ có Ran Mouri mới đem lại cho Kudo hạnh phúc thật sự nhưng sao cô vẫn đau

_Ohayou Ran Nee-chan !!...

_Ah Ohayou Conan-kun !!!..

Nụ cười của cô như muốn đánh bay mọi mệt mỏi trong cậu, cậu mỉm cười nhìn Ran nụ cười của sự hạnh phúc. Ayumi để ý điều đó nó khiến cô như muốn chết lặng nếu không có tiếng gọi của Genta thì chắc cô cũng không biết mình đang ở đâu. Vừa bước vào nhà thì bỗng có tiếng nói vọng ra

_Oh, conan-kun cháu về rồi à

Đó là cô Eri mẹ của Ran cô ấy đã quay về cùng với chồng mình nửa năm trước vì muốn chăm sóc Ran hơn và cũng để trị tội cờ bạc rượu chè của ông chồng, từ ngày cô về Ran vui hẳn ra nỗi nhớ Shinichi cũng được an ủi phần nào

_Chúng cháu chào cô ạ !!... – Tụi trẻ đồng thanh

_Chào các cháu, hôm nay đông vui quá nhỉ hay là để cô cùng Ran nấu một bữa đãi các cháu nhỉ

_Dạ - Tụi trẻ trả lời hớn hở

Từ khi về đây tài nấu nướng của cô Eri đã tiến bộ hơn khá nhiều khiến ông Mori cũng thở phào nhẹ nhõm ( tội bác già ).Trong bữa ăn Ran gắp cho Conan khá nhiều đồ ăn khiến ai cũng ghen tỵ. Genta thì châm chọc Conan còn Mitsuhiko thì cũng gắp đồ ăn cho Haibara mặc dù cô nàng hầu như "Không Cảm Xúc" duy nhất chỉ còn Ayumi ngồi im lặng không nói gì cả có lẽ cô đang ghen với chị Ran, Eri thấy thế liền hỏi :

_Kìa Ayumi sao cháu không ăn bộ bác nấu không ngon hả

_Dạ, không phải đâu tại hôm nay cháu hơi mệt – Ayumi trả lời cố tỏ ra tự nhiên nhất có thể

_À, bác hiểu nếu cháu thấy không khỏe cứ nói bác nhé

_Ayumi em không khỏe ở đâu có cần chị gọi ba mẹ em không – Ran lo lắng hỏi

_Em không sao chị Ran em chỉ hơi mệt thôi không có gì đáng ngại

Cô cố gắng nở một nụ cười tự nhiên nhất có thể nhưng làm sao qua mắt được Eri luật sư hàng đầu Nhật Bản chỉ cần nhìn vào đôi mắt Ayumi cô ấy có thể đoán được cô bé đang nghĩ gì

Sau khi bữa tiệc kết thúc cô Eri tiến lại gần Ayumi và nói :

_Có chuyện gì cháu muốn kể cho bác nghe không

_Dạ không có gì đâu ạ

_Thật chứ ? vì nhìn qua đôi mắt ấy bác có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra

Ayumi lưỡng lự bây giờ cô đang rất bối rối cô rất cần người tâm sự và không ai hợp hơn cô Eri người đã chăm sóc cả Ran và Conan

_Vầy nếu cô không phiền mai cô có thể dành thời gian tâm sự cùng cháu được không ?

_Đương nhiên rồi vầy mai ta sẽ hẹn tại một quán nào đó nhé

Nói xong cô Eri mỉm cười với Ayumi như trấn an cô bé. Ayumi cảm thấy thoải mái hơn nhiều.Nhưng họ không ngờ nơi mà họ hẹn gặp ngày mai cũng chính là nơi Conan hẹn với Akai, bác Jame, cô Jodie, Camel gặp mặt

END CHAP 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro