Trăm Mặt Trăng
Đám con trai vứt áo thun ở trên băng ghế nhảy xuống hồ, nhìn họ nghịch nước trong lòng An cũng muốn xuống. Bỗng thằng Hoàng chạy từ chỗ cô nhảy ùm xuống nước, làm nước văng tứ tung, ướt hết người cô. An đang khó chịu tìm khăn trong túi, thì Huy từ dưới nước lao lên đến chỗ cô, lấy áo thun của cậu lúc nãy cởi ra để ngay bên cạnh, ân cần lau mặt cho cô. Huy đứng còn An ngồi, cậu hơi cúi xuống, cách mặt cô khoảng một gang tay, mặt đối mặt, rồi mắt chạm mắt, hơi nóng phả ra giữa hai người, An chớp mắt, giương tay đẩy nhẹ tay cậu ra, tránh ngượng ngùng cô quay sang lấy túi. " Không cần đâu, tớ lấy khăn trong túi là được ấy mà..." Thấy An từ chối Huy giữ chặt đầu cô, quay mặt cô sang đối mặt với mình, rồi lên tiếng: " Áo sạch lắm, không bẩn đâu mà lo...". An đỏ mặt, má phiếm hồng nhạt ửng lên, cô lấy hai tay áp lên má nóng hổi, che đi khuôn mặt mình, cô cảm nhận được lý trí cô giữ lại mấy ngày nay đã bay đi xa, chớp mắt nhìn Huy, đôi mắt long lanh hiện tại chỉ có Trần Đình Huy trong mắt, Thanh An rung động rồi, tim cô đập ngày càng nhanh. Huy kéo tay An xuống để nhìn rõ mặt cô, thấy phản ứng đó, Huy chợt bật cười nhẹ rồi lại cười phá lên trong sự thích thú, như mọi cố gắng thời gian qua đều được đền đáp, cậu cười tít mắt như đứa con nít được người lớn cho kẹo bánh. An bất động, cô im lặng để Huy lau mặt cho cô. Đám bạn ở dưới hồ bắt đầu hú hét trêu chọc. An ngại lắm. Đã bảo Huy từ từ để cô cho cậu câu trả lời sau, Huy cứ thế này mãi, chả chịu nghe lời cô.…