Lão thân liêu phát thiếu niên cuồng

Lão thân liêu phát thiếu niên cuồng

171 0 144

Từ hai mươi sáu tuổi phong hoa chính mậu nữ thầy thuốc xuyên thành năm mươi hơn tuổi Quốc công phủ lão thái quân, Cố Khanh tỏ vẻ áp lực rất lớn.Tuy rằng Cố Khanh đồng thời cũng kế thừa Khâu lão thái quân ký ức, nhưng cái này lão thái quân quả thực chính là hương dã thôn phụ đột nhiên trở thành hào môn phu nhân điển hình, hoàn toàn không có nhiều ít có thể học tập cùng tham khảo địa phương. Cái này tính tình cổ quái lão phụ nhân thậm chí liền tự đều không quen biết mấy cái.Bất quá cũng may mắn là như thế này, Cố Khanh mới không có lòi hoặc là bị trở thành yêu nghiệt bám vào người cấp thiêu chết.Đi đường sẽ suyễn, tay luôn run, liền ho khan sẽ băng nước tiểu, ăn chút hương cay đồ vật đều sẽ dạ dày đau, cố khanh tỏ vẻ xuyên thành lão thái thái không hạnh phúc.Khâu lão thái quân cháu đích tôn Lý Duệ ở âm mưu trung giãy giụa, cố khanh quyết định giúp đứa nhỏ này một phen.Lý Duệ: ( cuồng loạn ) cầu ngài lão đừng động ta!Cố Khanh: ( đào đào lỗ tai ) lão thân liền thừa điểm này lạc thú lạp.Xem văn phải biết:Này văn nhẹ nhàng hướng, xin miễn bái bảng.Không nên hỏi bà cố nội như thế nào yêu đương, tác giả căn bản là không chuẩn bị làm bà cố nội yêu đương.Nữ chủ có mình tưởng...…

Dấu cắn

Dấu cắn

66 0 100

Có một kiểu người, không ai hiểu hắn, không ai quan tâm hắn, tất cả đều cho rằng hắn là kẻ không ra gì, đều sợ hãi hắn. Nhưng, luôn có một người sẽ không như vậy.Và người đó sẽ trở thành một người cực kì đặc biệt, bởi vì người đó khác với những người kia, sẽ không xa lánh hắn, sẽ gần gũi, quan tâm hắn.Tần Lâu từ nhỏ đã là một người điên như thế và cũng có một người con gái không hề sợ Tần Lâu.Và người con gái đó chính là mối tình đầu của hắn.Chỉ là, sau đó, mối tình đầu chết đi, Tần Lâu càng điên đến "vô pháp vô thiên".Cho đến một ngày nào đó, người con gái vô cùng giống mối tình đầu xuất hiện. Tần Lâu đem cô đoạt về làm trợ lý tư nhân cho mình, bị mọi người đồn đại rằng bọn họ càng là tình nhân. Những người xung quanh đều tội nghiệp cho Tống Thư: Tần Lâu vô cùng cưng chiều cô, sủng cô tới tận trời rốt cuộc chẳng qua chỉ xem cô như thế thân.Trong cuộc họp thường niên, Tống Thư bị vài đồng nghiệp nữ trêu đùa: "Thế thân, cô thật đáng thương."Tống Thư cũng thật sự phối hợp, mặt mày trầm xuống lã chã chực khóc: "Không sao cả, tôi nguyện ý chịu thiệt thòi, cho dù anh ấy chỉ thích khuôn mặt này của tôi."Thanh âm chưa dứt, cô đã bị người đàn ông phía sau kéo vào trong ngực.Cảm giác choáng váng lại tới, người đàn ông từ trước đến nay bất cần đời lại hướng ở trên mặt cô cọ cọ, ánh mắt âm trầm, thanh âm lại ủy khuất giống như một đứa trẻ: "Tống Thư, chơi trò giả chết vui lắm sao?"*Sau này có người hỏi Tống Thư: "Năm đó cô thật vất vả mới trốn thoát đ…

CHINH CHIẾN

CHINH CHIẾN

881 41 119

Điều hắn quan tâm nhất, chính là làm sao để sống sót.Khi đã sống sót, điều hắn quan tâm nhất là làm sao sống tốt. Khi đã có cuộc sống tốt, điều hắn quan tâm nhất chính là làm sao giữ được nó. Nhưng bởi vì thân thế của mình mà hắn bị rơi vào vòng tranh đấu, và hắn quyết định đối mặt với nó, đi tìm lời giải cho toàn bộ cuộc đời mình.…

[Fanfic][Uni5] Cuộc Sống Thực Tập Sinh [K.O x Toki]

[Fanfic][Uni5] Cuộc Sống Thực Tập Sinh [K.O x Toki]

9,788 421 11

Title: Cuộc Sống Thực Tập Sinh.Couple: K.O (Sơn Sò) x Toki (Thành Thỏ).Rating: Không giới hạn độ tuổi, ai đọc cũng được :">Categories: Hường, hài, bựa, thỉnh thoảng deep tí.Warning: + Fic thuộc thể loại Boy love, thế nên ai dị ứng với thể loại này xin mời click back.+ Tính cách, tình cảm của nhân vật và các sự kiện diễn biến trong fic đều là hư cấu.*Đôi lời: Fic được viết với tình cảm của mình dành cho Uni5, đặc biệt là 2 bạn Sò và Thỏ.Và, cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ fic ❤️..Summary:"Ê Thỏ.""Đừng có gọi trống không cái thằng kia! Gọi một tiếng anh đi.""Không thích.""...""Giận hả?""...""Đàn ông gì mà hay giận lẫy thế không biết.""...""Này.""...""Có kẹo mashmarllow này, ăn không?"Có đứa ngước mắt lên nhìn."Loại này mới ra đấy.""Đưa đây, xem như mày biết điều đấy!"Thấy chưa, dù thế nào thì nó vẫn chỉ là một con thỏ béo tham ăn mà thôi.…