Quẳng gánh lo đi và vui sống C23
…
Nữ: Cự Giải, Thiên Yết, Bạch DươngNam: Song Ngư, Bảo Bình, Xử NữThanh xuân đôi khi chỉ vì có một người ở đó mà khiến bạn nhớ mãi..Thanh xuân là hoài bão, nhưng những hoài bão ấy sau này đều bị lãng quên. Khoảng thời gian quý báu đó quý báu đến mức bạn không nhận ra cho đến khi nó vụt qua mãi mãi, là cái tuổi nông nổi mà khi đã trưởng thành bạn chỉ có thể thốt lên:-" À, mình đã từng ngốc như vậy"Số chương dự kiến: 6-10 chương…
vì sao trên trời cao!…
Special love…
Truyện gốc rất hay…
Kiếp trước, cô được bảo bọc yêu thương vô lo vô nghĩ thế nhưng lại ngu ngốc nghe lời đồn thổi của người khác mà gây sự náo loạn. Khi mạt thế tới, các anh trai và em trai từ bỏ tất thảy để đi tìm cô, cuối cùng táng mạng dưới tay đám tang thi khát máu. Kiếp trước, cô đối với bạn bè hết mực chân thành. Khi mạt thế tới, cô vẫn đối với bạn bè hết mực chân thành như cũ thế nhưng cô một lần lại một lần bị phản bội. Cô vì cứu bọn họ mà làm tất cả nhưng bọn họ vào thời khắc quan trọng vì chính mình mà phản bội cô, đẩy cô vào chỗ chết. Kiếp trước, cô vẫn tin tưởng rằng cha sẽ vì mình là con gái ruột của ông mà cứu vớt cô cho nên cô kiên cường chống chọi lết tấm thân phế tàn cố gắng tìm tới. Cuối cùng, chờ đợi cô vẫn là sự từ bỏ tuyệt tình tới lãnh khốc. Cô chết, chết một cách oan ức, một cách không cam lòng. . Ném mạnh cái gối xuống nền nhà lạnh băng, Phượng Diệp Ninh cười lạnh lùng, trong đáy mắt tràn ngập châm chọc. Tốt bụng hay là chân thành gì đó, quả nhiên là ngu ngốc nhất!!! Ông trời đã cho cô một cơ hội để sống lại, lần này cô sẽ sống vì bản thân, sẽ sống vì những người thực sự yêu thương cô. Cô sẽ mạnh lên, sẽ không cho phép bất kì ai có cơ hội tổn thương được mình!!! --- --- Cảnh báo: Truyện này mình chỉ viết tiếp và thay đổi một số nội dung thôi nên đừn ai bảo mình đạo truyện nhé…
Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…
#yeudonphuong…