Tiêu đề Mặc định - Viết truyện của Chính Bạn Truyện Về Tình Yêu
Tả về 1 cô gái chia tay chàng trai vì ko cho anh ấy đc hạnh phúc như bao cô gái khác…
Tả về 1 cô gái chia tay chàng trai vì ko cho anh ấy đc hạnh phúc như bao cô gái khác…
Có loài hoa ở trên đồng xanh, có loài hoa khoe sắc trên cành…
Đã ăn cơm nhà nước thì ngày nào cũng #conghien hết mình…
I'm just gonna start with my husband ...…
Chuyện hàng ngày…
cứ để trí tưởng tượng của bạn bay cao và xa, vì đâu có mất tiền mua ???…
.....Nó chạy 1 nhanh tới quầy đồ ăn nhưng rồi bị bật lại,té chỏng vó xuống sàn.Không đợi người kia hỏi gì nó đã tuôn ra bao nhiêu là tràng đạo. Nhưng hắn ta,người đã đụng cô chỉ trả lời 1 cách lạnh lùng:-ờ!xin lỗi-Đụng vào người ta mà chỉ biết xin lỗi thế là xong hả?-Chứ bây giờ muốn tôi đưa cô đến bệnh viện với cái vết trầy nhỏ ở đầu gối à!lúc này cô mới nhìn xuống đầu gối mình,vết trầy cũng nhỏ,cô nghĩ kế ngay lúc đó và.................…
Đừng vô đọc, không ta xiên chết đó.…
minhanh:))…
Mỗi 1 chương là 1 câu chuyện khác nhau nó k dính níu j đến các chương khác đây chỉ là khái quát thôi nha…
Tôi gặp lại em sau khoảng thời dài chỉ với những tin nhắn, em vẫn vậy vẫn cô gái ngày xưa với một chút thơ dại trên khuôn mặt, hiền và có gì đó làm tôi bối rối...…
Ngày hôm nay và ngày mai đều là ngày bình yên. Đừng hỏi tại sao?!…
Chuyện thường phố Yot…
Tuyển tập đoản văn do tôi viết những lúc tâm trạng.Phần nhiều là SE, OE. Tôi thường không viết HE đâu *cười*…
là chuyện duyên kiếp biết trước không thể cùng nhau không duyên nhưng vẫn gặp nhau để rồi tạo ra một mãnh ghép buồn không nên duyên nhưng con người muốn ngược về quá khứ để xem người của kiếp trước…
Yêu đơn phương một người là cảm giác thế nào? ----------------------------------------------------------Tên truyện: Yêu Thầm Tác giả: 吉川流 Dịch : (Qing An + Bạc hà trắng.)…
myungyeon…
Với tâm hồn nhạy cảm sâu sắc và tình yêu thiên nhiên tha thiết, Hữu Thỉnh trong bài thơ "Sang thu" đã nêu lên những cảm nhận tinh tế của mình về sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đâu thu.Tân hồn nhạy cảm của tác giả hòa quyện vài khoảnh khắc giao mùa, với một cảm giác mơn man khó tả:Bỗng nhận ra hương ổiPhả vào trong gió seSương chùng chình qua ngõHình như thu đã vềKhoảnh khắc giao mùa đến với tác giả bằng nhiều giác quan: Khứu giác (hương ổi), xúc giác (gió se lạnh), thị giác (sương chùng chình). Mỗi giác quan man đến cho tác giả một cảm nhận riêng và mỗi giác quan là một dấu hiệu nhận biết sự chuyển mùa. Đầu thu, hương ổi lan tỏa đi khắp nơi hòa quyện vào làn gió se lạnh trở thành một mùi thơm đặc biệt, nồng nặc cả hai cánh mũi. Thứ hương thơm ấy cứ nhẹ trôi trong không gian, xoa dịu lòng người và bất ngờ đến với tác giả ("bỗng"). Những màn sương giăng mắc bắt đầu xuất hiện. "Chùng chình" là cố ý chậm lại, quyến luyến không muốn bước qua "ngõ" - ngưỡng cửa của thời gian.…