| TXT | 「 for Yeonjun with love ❤ 」
tình yêu không hề nhỏ dành cho Choi Yeon JunWritten by #Gấu_Nguyên_Con…
tình yêu không hề nhỏ dành cho Choi Yeon JunWritten by #Gấu_Nguyên_Con…
Đây là những áng văn nhỏ mà tôi viết cho nhân vật của mình. Như tên truyện đã nói, ở đây chứa một nỗi buồn đẹp lắm. Còn về việc đẹp bao nhiêu, đẹp đến đâu thì là do người đời nhìn nhận. Nói thương nhau thì đừng làm trái tim nhau đau. Hay thì khen mà dở thì nhận xét. Mong rằng cậu không buông lời thái quá. Nhân vật : Lust Adonis x Harold Lombard…
trăm hoa buồn rủ sắc bi aibươm bướm sóng đôi bay lượn hoàitrời đất thay đổi, lòng không đổiduyên phận vốn sắp, biết làm sao? - lương sơn bá, chúc anh đài -…
Copy from http://bobenkia.wordpress.comsorry the owner for not asking permission to upload this story here…
Viết để thỏa mãn sở thích của bản thân ^^ Yêu hai người này lắm nên ghép a ~ :3 Ai không thích làm ơn quay về và đừng xem -_- ;))) Lần đầu viết có gì bỏ qua nhé ^^…
A game of hearts.From: @somehowdubiousTo: @_eternalviolet_Chỉ là vài dòng văn vụng về nhưng mong em sẽ thích.…
cuộc đời rốt cuộc cần bao nhiêu lần lấy hết dũng khí để làm chuyện mình thật sự muốn làm? bao nhiêu dũng khí để nói nhớ thương? và bao nhiêu dũng khí để từ bỏ?Jiwon cũng không biết nữa. Chỉ biết là 1022 ngày không có Hanbin, mỗi phút mỗi giây đều là nhung nhớ…
Một chút yêu thương của mình#Nhii87…
Thời gian là một thứ luôn luôn không bao giờ dừng lại. Nó không bao giờ chờ đợi một ai cả. Nó sẽ mãi như vậy, mãi mãi như vậy. Nhưng không có ai dám chắc rằng là thời gian có không bạn cả. Liệu thời gian có bạn không? Hãy chờ xem.…
Ngày đầu tiên tôi gặp em, trong màu nắng chói chang của một buổi cuối hè, nơi góc bàn vốn dĩ trống trải, em ngồi đó, vẻ mặt mộng mơ, bàn tay em gõ nhẹ trên mặt bàn, tay còn lại khẽ uốn những sợ tóc dài chạm bờ vai. Tôi đã tự hỏi: " liệu thiên sứ có biết ngẩn ngơ hay không?" Lần thứ hai tôi gặp em, khi chúng ta đã bốn năm xa cách, em ngồi trước bến xe buýt, cơ thể ướt đẫm vì trời mưa, hai bàn tay em nắm chặt vào nhau, đôi vai em run lên vì lạnh. Không hiểu nữa, dù ở khá xa nhưng tôi lại như thấy em đang khóc. Tôi đã tự hỏi : liệu thiên sứ bật khóc sẽ như thế nào?"Lần thứ cuối cùng tôi ở bên cạnh em, khi một đêm ta trút hết vui buồn, em nằm ở đó, dáng vẻ ngủ say đến mức tôi có thể chạm vào má em thật lâu. Tôi đã tự hỏi:" liệu thiên sứ khi ngủ có đẹp như thế này không?" Nhưng có một điều tôi chưa hề tự hỏi, vì nó tồn tại như một lẽ dĩ nhiên, đó là thiên sứ luôn xinh đẹp nhất khi cười. Ôi thiên sứ của tôi, nếu không thể ngắm được em khi cười thì tôi thà bán đi đôi mắt của mình còn hơn, thế nên, vạn lần xin em, hãy cho đôi mắt của kẻ si tình này một chút giá trị, xin em đừng khóc nữa... Gió mùa hè nổi lên rồi, từng cơn gió mang theo hơi nóng chạm vào da thịt tôi. Như cách tình yêu đầu đời chạm vào trái tim tôi, vừa đau rát, vừa hạnh phúc... Cảm ơn em đã cho tôi được yêu em... Hẹn ở kiếp sau...…
"Tháng năm ấy là Thanh Xuân.Và anh cũng chính là Thanh Xuân của em."Viết chomột thời thanh xuânđã qua của chúng ta.Từng rất xinh đẹp, lộng lẫy,nhưng cũng ướt mềm nỗi đauvà nước mắt.…