Nghe nói tôi rất nghèo [ ĐM ]

Nghe nói tôi rất nghèo [ ĐM ]

898 19 2

Tình trạng truyện: Hoàn 135 chương chính văn + 2 chương ngoại truyện~~~~~~~~~~~♥~~~~~~~~~~~Ω Văn án Ω Không hiểu vị tân ca sĩ Dư Niên đang nổi tiếng trên mạng đã chọc giận Tạ tổng cao lãnh bá đạo của chúng ta khi nào, mà vị tổng tài này miệt mài ngày đêm, chuyên cần bôi đen Dư Niên đến như vậy, thậm chí danh xưng đệ nhất anti-fan cũng để gọi vị này.Dư Niên tham gia một show ca nhạc nổi tiếng chỉ trong một đêm, được mọi người khen rằng giọng ca trời phú.Tạ Du: "Nhất định cậu ta đã phối âm rồi chứ làm sao hát hay như vậy được!"Dư Niên lúc hát nở nụ cười tỏa sáng sưởi ấm toàn bộ con tim khán giả, được khen mỹ nam có một không hai.Tạ Du: "Nhất định cậu ta đã phẫu thuật thẩm mỹ chứ sao có khả năng đẹp trai như vậy được!"Mấy tháng sau, chủ tịch đảng anti-fan Tạ tổng tài cập nhật weibo: "chào cả nhà, tụi tui đang hẹn hò @Dư Niên"Đảng viên antifan: "cái quần què gì vậy?"Một chương trình giám bảo mời Dư Niên làm khách quý, Dư Niên chỉ nhìn lướt qua, liền kết luận một bức cổ họa giá trị 70 triệu là giả.Sau khi chương trình phát sóng, quần chúng nhân dân lập tức đồng tâm hiệp lực mỉa mai Dư Niên trên mọi mặt trận, Dư Niên bị mọi người liên tục chế giễu, sắp mất hết cả mặt mũi tới nơi.Tạ Du sau khi biết chuyện: "Không phải, Dư Niên cậu nghe tôi nói, lần này thật sự không phải là tôi mua thuỷ quân!"Không lâu sau đó, thân thế Dư Niên bị đào lên...Quần chúng nhân dân sau khi trầm mặc, lập tức quỳ sụp: "Tranh cổ quần què.…

Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

34 0 114

Địa Cầu năm 2020, trên phố có một tên thanh niên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.Ngoài trời khá lạnh, hắn phà một hơi ấm vào tay rồi xoa xoa:- Sắp bước sang năm mới rồi, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là ta về đến nhà.Hắn tên Trí nghiên, lý do của việc hắn đang phải lang thang trên đường chính là vì gia chủ (tức cha hắn) mệnh Tuất, hắn mệnh Sửu nên cha hắn... đuổi bằng được hắn ra khỏi nhà để cho hắn xông nhà đầu năm lấy may.- Ông già đầu năm thứ tóc rồi còn tin mấy cái thứ này, chỉ khổ ta chịu khổ!!!Trí nghiên hiện tại hắn không biết đi đâu, chỉ lang thang chờ giao thừa rồi về nhà đắp chắn ngủ thôi. Đang đá mấy viên sỏi dưới chân bỗng hắn thấy 1 bóng người lướt qua hắn, Trí nghiên quay qua thì thấy 1 đứa nhóc 5-6 tuổi đang chạy theo trái bóng lăn qua đường, và thế là...- Coi chừng!!!- Ầmmmm.Trí nghiên chỉ nhớ được đoạn ẩn cậu nhóc lên được vỉa hè rồi sau đó hắn không nhớ gì nữa đầu hắn đau đớn khi nhớ lại những kí ức cũ, hiện tại hắn đang ở 1 nơi tối đen không 1 chút ánh sáng. Bỗng có 1 tia sáng le lói phía xa, nhưng rồi càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng quỷ dị khiến hắn nhắm chặt mắt lại.- Đã xong chưa?Trí nghiên hắn lẩm bẩm suy nghĩ sau 1 khoảng thời gian, hắn từ từ mở mắt ra, từ đó câu chuyện bắt đầu.…

chương 5.0

chương 5.0

3 0 2

Clare đưa chiếc túi thơm của nàng lên mũi khi ngập ngừng bước xuống sảnh đường vào buổi sáng.Ngay cả mùi hương hoa nồng nàn từ những bụi cây ngoài vườn cũng không thể át được mùi rượu nồng nặc, mùi thức ăn ôi thiu và mùi mồ hôi chua trên người những thực khách đang nằm la liệt.Chắc phải mất hàng giờ mới dọn sạch được gian đại sảnh, phải xông thơm tất cả phòng ốc lại mới có thể ngủ được. Clare nhăn mũi hãi hùng, các gia nhân của nàng chắc chắn không thể bắt đầu nhiệm vụ quét dọn gian phòng khi mà đâu đâu cũng có người nằm la liệt.Nàng tìm đường len lỏi giữa các nệm rơm, cố lờ đi những tiếng ngáy khò khò rền rĩ của các vị khách và quyết tâm dấn những bước quả quyết mà không bị vấp vào ai đó. Cậu lính trẻ đang đứng canh gần đó cúi chào nàng lễ phép."Xin chào, nữ chủ nhân"."Xin chào". Clare thả túi phân thơm để nó đung đưa thắt lưng nàng. "Anh là một trong những chiến binh của Gareth phải"Phải, thưa bà. Tên tôi là Ranulf"."Sáng nay làm sao anh vẫn tỉnh táo được thế hả Ranulf? Mọi người khác đều đang ngủ mê mệt như thể trời có sập cũng chẳng làm họ dậy nổi".Ranulf mỉm cười, "Những người đang ngủ la liệt kia đều là quân của ngài Nicholas cả. Bà có thể yên tâm rằng tất cả anh em dưới quyền ngài Gareth chúng tôi đều đã thức dậy và đang thực hiện nhiệm vụ mình được giao. Giờ này hầu hết bọn họ đang làm việc ở chuồng ngựa"."Điều gì giúp những chiến binh của ngài Gareth chống lại được tác hại của rượu bia tối qua thế?"Ranulf cười khúc khích, "Hung thần cấm tất cả binh sĩ phục vụ ngài u…

~Bí mật nơi Suối Tiên~

~Bí mật nơi Suối Tiên~

5 0 1

'"các cậu làm gì biết đến những điều mà trước đây đã từng xảy ra, kể cả những gì đang xảy ra lẫn cả sau này nữa...?"'Trước đây... Suối Tiên từng là một khu vui chơi nổi tiếng được bao người biết đến, từ trong ra ngoài nước. Lúc nào ở đó cũng đầy ắp tiếng cười. Vui vẻ rộn ràng như đón tết vậy! Mấy ai biết đến bí mật ở nơi đó... Cho đến khi... Các vụ mất tích bất ngờ diễn ra... Suối Tiên bắt buộc phải đóng cửa, mọi người sẽ chẳng bao giờ thấy sự tấp nập của công viên này một lần nào nữa... Họ cũng chẳng quan tâm đến những vụ mất tích năm nào nữa... Chẳng quan tâm đến những con thú máy...Chẳng quan tâm đến linh hồn nơi đó nữa...Cũng chẳng quan tâm đến... "mình nằm đây từ khi nào rồi nhỉ?" liệu họ... Có giải thoát được cho những linh hồn năm đó để được tự do không? Có khám phá hết được bí mật mà Suối Tiên đã cất dấu hay không? "nếu như chúng ta còn ở bên nhau, nghĩa là chúng ta sẽ làm được!!"______ Truyện chỉ được đăng trên Wattpad, bởi thaodangquau11 lưu ý khi đăng lại truyện: -ghi credit-được phép sửa lời thoại nhân vật nhưng không được đổi tên. bạn có thể lấy ý tưởng từ truyện và làm lại thành một bản khản khác nhưng nhớ ở trong phần mô tả phải có: "Original idea: @thaodangquau11" nha! chúc bạn đọc truyện vui vẻ.…

( ALLVietNam) Trọng Sinh Về Quá Khứ

( ALLVietNam) Trọng Sinh Về Quá Khứ

91 6 2

Ta vì hắn mà làm tất cả...nhưng cái ta nhận lại chỉ là sử lạnh nhạt của hắn.......hắn chưa bao giờ quan tâm, để ý đến ta......ta đã cố làm tốt tất cả nhưng chỉ nhận lại một cái lạnh lùng.....ta mù quáng yêu hắn mà đã bỏ lỡ tất cả hạnh phúc cuộc đời của ta.....lời hứa năm xưa hắn đã quên....nhưng ta còn nhớ và chỉ có một mình ta nhớ....chỉ có một mình ta thực hiện.....ta làm một quân cờ tốt trên bàn cờ hắn....hắn sai gì ta làm đó....hắn có bị gì đều là ta lo lắng cho hắn......hắn đau buồn ta an ủi....nhưng chỉ nhận lại một câu" tao đã nói bao nhiêu lần rồi,tao không cần mày an ủi không cần mày quan tâm đến chuyện của tao mày cút đi, mày chỉ là quân cờ của tao chỉ để sai khiến mày tốt nhất nên làm tốt bổn phận của mày".......hắn đau lòng vì người hắn yêu....còn tim của ta đã bị hắn đâm từng nhát dao....lúc người hắn yêu bị thương xây xướt ngoài da hắn quân tâm đủ thứ....còn ta bị quân địch bắt hành hạ tra tấn đủ loại vết thương trên người lúc ta về hắn chẳng quan tâm mà còn chửi ta" mày làm gì mà giờ mày mới về thật vô dụng chỉ thoát ra còn mất thời gian người như mày tao không cần"......ta vì hắn mà đỡ cho hắn một nhát kiếm.....ta tưởng hắn sẽ quan tâm....nhưng hắn đã đi đâu đã đi từ lúc nào để ta lại ta nằm trên nên đất lạnh lẽo máu chảy nhuộm đỏ cả quân phục.....cuối cùng ta biết rằng hắn là đi cứu hắn yêu....ta tuyệt vọng nằm đó....nếu có thể quay về quá khứ ta sẽ làm những gì ta muốn.Truyện này của mình thì không liên quan đến lịch sử hay chính trị, không có ý xúc phạm quốc gia…