Con Gái Nhà Nông

Con Gái Nhà Nông

93 0 86

Tác giả: Lý HảoThể Loại: xuyên không, điền văn.Số chương: 176Trạng thái: FULLEditor: ChieuNinhNội dung: Một câu chuyện thuần điền văn, kể về cuộc sống nông thôn làm ruộng, một câu chuyện có nhiều yếu tố đan xen. Tục ngữ nói bà con xa không bằng láng giềng gần nhưng mà láng giềng gần có đôi khi cũng sẽ ham món lợi nhỏ tiện nghi.Đều nói ra trận phụ tử binh, đánh đổ thân huynh đệ , nhưng mà trong quan hệ huynh đệ vẫn có tâm tư riêng. Đều nói bàn tay có ngón dài ngón ngắn nhưng trưởng bối cũng không cần quá bất công như vậy. Xung quanh thì muôn vàn loại người, có người mạnh mẽ , có ích kỷ, có thành thực, còn có...vân vân. Nói tóm lại Vương Phúc Nhi cảm thấy rằng chỉ có một chữ loạn.…

NƯỚC MẮT CỦA MỘT HUYẾT TỘC

NƯỚC MẮT CỦA MỘT HUYẾT TỘC

44 7 3

Tuy là con của nữ hoang thống lĩnh toàn Ma giới cùng với người bố loài người là chủ của một gia tộc trong Ngũ đại quyền quý ở chốn Nhân giới tham lam nhưng lại xui xẻo sinh ra vào thời chiến tranh. Ta- người thừa kế ngai vàng Ma giới và là chủ của gia tộc danh giá hàng đầu Nhân giới, ta xin hứa với danh dự của chính bản thân này: Ta nhất định sẽ trả thù đám người Thiên giới đáng chết dám giết người cha thân yêu và làm thiệt mạng biết bao người vô tội. Tuy đã hứa bằng cả danh dự của bản thân nhưng... Why!? Muốn trả thù nhưng kết quả lại bị dính vào cái tình yêu bất tử này, là nữ hoàng nên đương nhiên ta có thể lập một hậu cung riêng cho mình nhưng kết quả lại bị mấy tên lang sói lừa và lại đi kí khế ước với chúng. Đã vậy, ta lại bị ba tên biến thái của Thiên giới bám đuôi và kết quả lại vào hậu cung luôn... Ta hận a!! Không chịu đâu!!! Các ngươi phải chịu trách nghiệm đấy! Hứ...~~~~- Vĩnh viễn... Cậu vĩnh viễn sẽ không thoát khỏi tớ! Dù có là nữ hoàng đi chăng nữa............- Quyết định rồi! Cô thuộc về tôi, trả thù cũng được, tôi giúp cô giết chúng............- Nếu như... phải lấy đi sự sống của em để thế giới tồn tại. Vậy thì tôi thà hủy diệt cả thế giới, chết đi cùng em, cùng em rơi vào bóng đêm vô tận...…

Mảnh vỡ của kí ức

Mảnh vỡ của kí ức

0 0 1

Hello các bạn , câu truyện này là truyện đã được mik ấp ủ từ rất lâu rồi bây giờ mới có tinh thần để viết ra. Các bạn nếu đã đọc thì cho mik xin ý kiến nhá, Lần đầu viết truyện mà ......Một buổi sáng cuối cùng trong kì nghỉ hè của năm lớp 10 tôi đưa ánh mát của mình từ trong căn phòng luc nào cũng tối om của mình ra để nhìn cảnh hoạt động trong khu phố của tôi-Thật ồn ào.Tự lẩm bẩm lấy cái điều khiển tắt điều hòa đi mở của và đi xuống phòngCăn nhà vẫn vắng tanh như mọi ngày. Tôi cũng không căn nhà nhà vậy được bao lâu rồi nữa. Cái duy nhất tôi nhớ là lúc cuối cùng tôi nhìn thấy khuôn mặt ba mẹ tôi là tám năm trước. Chẳng buồn ăn cơm tôi lấy cây ghita của mình ra và chơi để xua tan cái cảm giác cô đơn đang bao vây xung quanh mình tiếng đàn vang vọng quanh căn nhà xua tan đi cái tĩnh lặng vốn có của nó.Hết bản nhạc cất chiếc đàn và lại đi lên căn phòng của mình nhìn lại cái ảnh tôi chụp cùng em người con gái đã đến và xua tan đi cái băng giá trong trái tim của tôi và cũng là người xây lại cái bức tường băng giá đó một cách chắc chắn nhất.Nếu các bạn đang hỏi tại sao tôi không bỏ cái ảnh đấy đi. Đơn giản rằng ai cũng là nô lệ của quá khứ dù ta có bước tiếp đi nữa quá khứ vẫn luôn bên ta như ánh sáng của các vì sao vậy không thể vứt bot nó khỏi bầu trời quá khứ cũng vậy ta luôn dành một chỗ trống cho quá khứ và chờ nó trỗi dậy vào thời khắc ta không mong muốn …