Tiểu thụ

Tiểu thụ "mông cong"! Về đây với em nào! - Nhím Envy

9,163 243 19

Tôn Hạ Giáng Ly là cô trò nhỏ ngờ nghệch,cô luôn mong sẽ có một tuổi thơ màu hồng trôi qua trong êm ấm. Ngày ngày đến lớp học hành, trưa đến về nhà với bố mẹ, kiếm lấy một người bạn trai để chiều chiều đưa đón.Nhưng cuộc sống của cô bỗng chốc bị đảo lộn khi một ngày kia, một người đàn ông bước chân vào cuộc đời cô, làm nó xoay chuyển đến cô cũng kinh hãi.Trình Quân Lập - anh là giáo viên của Giáng Ly, với cô trò nhỏ của mình, anh hết mực bao dung và che trở, cũng rất thích trêu chọc cô. Trình Quân Lập có lẽ là một bước ngoặt lớn trong đời Giáng Ly. Cô phá hoại anh thu dọn, cô bị thương anh băng bó, cô vui anh cũng vui, cô buồn anh sẽ đau lòng. Cuộc sống cứ thế trôi qua, yên bình và êm ả.Cứ ngỡ như vậy là hoàn mĩ, nhưng không. Đến một ngày kia, Trình Quân Lập gặp bố mẹ Giáng Ly. Bức rèm bí mật dường như được hé lộ. Ân oán giữa gia đình cô và Trình Quân Lập là gì? Liệu cô và anh đã từng quen nhau trước đó? Liệu Giáng ly bây giờ mới bước sang tuổi mười tám?Trích đoạn:Trong một căn lều:"Em nằm trên hay nằm dưới?""Trên ạ.""Vậy nằm dưới đi!""Ơ... Không được! Thầy nặng lắm!""Cái giường này chẳng lẽ không chống đỡ nổi tôi và em?""Thôi được rồi, thầy nằm dưới đi!""Tôi muốn nằm trên."Một giọng nói đầy tức giận mang theo tia ngái ngủ và u ám vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người:"Làm ơn đi! Có cái giường tầng, nằm trên nằm dưới đều như nhau, có vậy thôi cũng kêu. Có để cho người khác ngủ không hả?"…

Tổng tài, ly hôn đi!

Tổng tài, ly hôn đi!

205 6 31

Nguồn : Tiểu thuyết hoa hồngĐọc thấy hay nên đăng cho mọi người đọc cùng. Truyện đang edit ạ!❤❤❤…

Sweet Love: Hoàng Hôn Trong Thành Phố

Sweet Love: Hoàng Hôn Trong Thành Phố

11 1 10

Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…

[One Piece] Hi Vọng Trong Mắt Em

[One Piece] Hi Vọng Trong Mắt Em

885 79 4

Thể loại: Trọng sinh, đồng nhân, ngôn tình, nguỵ NP, ngọt, sủng, HE.Tác giả: Thất Gia.Văn án:"Mạn châu sa cứ tiến về phía trước, đoá sen trắng sẽ bảo hộ phía sau."Biểu tượng của nàng là đoá sen trắng tinh khôi thuần thiết, đại diện cho ánh sáng dịu dàng ôm lấy đoá bỉ ngạn bị nguyền rủa nơi địa ngục tăm tối.Hai tính cách, hai số phận trái ngược nhau, nhưng tâm trí của ta luôn hướng về phía người còn lại.Một cô nhóc bị ghét bỏ ôm lấy đau khổ và tuyệt vọng mà rời khỏi thế gian, nguyện trao đi sinh mệnh của mình để đổi lấy sự sống cho thiên thần gục ngã.Một nàng tiểu thư bị áp lực gia tộc đè nén nguyện hi sinh sự sống của mình để đổi lấy một kiếp nhân sinh tốt đẹp cho kẻ hiện thân của bóng tối tà ác."Một nét bút của ta viết nên hai số phận, hai nét vẽ của ta có thể hoạ nên một tình yêu thuần khiết rung động thế gian."...Nhóc nghịch ngợm khổ không thể tả bị người vác như bao tải giãy đành đạch đòi sống đòi chết."Tên khốn kiếp nghiệp tụ quanh thân yêu nghiệt phương nào mau buông ta xuống!""Má nó cái tên hải quân chết tiệt già run tay run chân kia! Tui muốn khiêu chiến 7749 hiệp với anh!""Cái tên đầu rêu ngu ngốc yêu kiếm như vợ... a a a! Đừng đánh đừng đánh, tui biết sai rồi QAQ..."Tiểu thư bị hào quang Mary Sue ám lên người mặt ngốc nhìn người đàn ông hắc hoá trước mặt."Chạy một lần nữa, tôi đánh gãy chân em.""?????????"Excuse me!?•••…

[KaraIchi] Obsession |1|

[KaraIchi] Obsession |1|

476 46 1

- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…

Hồng Tận

Hồng Tận

9 0 1

Con đĩ điếm này! Mày đang câu dẫn tao phải không? "Hắc Nghi đưa bàn tay thô rát trước mắt cô mà nắm lấy đôi bồng đào mềm mại của cô, bộ ngực lớn hơn bàn tay khiến hắn thỏa thích mà vân vê như bông gòn. Có lẽ lực đạo hơi mạnh khiến cô phải nhíu đôi mày xinh đẹp.."Anh ơi..không...anh chậm lại một chút"Hắn còn gia tăng tốc độ làm cô sắp không chịu nổi. Côn thịt kích cỡ lớn đã đâm sâu vào bên trong cô bé ướt đẫm bên của cô.Bụng cô trướng và đau vô cùng khiến cô có cảm giác mình sẽ bị đâm thủngPhía dưới bụng liền lập tức nhô lên một vật dài đang càn quét trong cô" Chậm như thế này sao?"Anh liền thả chậm tốc độ lại, thậm chí cuối cùng nằm yên trong hoa huyệt không động đậy"Ưm...Như Ý bắt đầu vặn vẹo thân thể như muốn nuốt vào nhả ra cự vật, nhưng tư thế ép sát từ sau khiến cô hoàn toàn không có chút sức lực đưa đẩy nào, tiểu huyệt đang nhận được nhiều khoái cảm . Bỗng dừng lại khiến nó khó chịu như muốn hút hết tinh dịch mười đời tổ tông của hắn.Cô kẹp chặt côn thịt bên trong . Nhưng không thể nào ngưng sự khó chịu trong lòng." Muốn à? Muốn thì cầu xin tôi, dễ nghe một chút tui sẽ thỏa màn dâm huyệt này !"Cô khó khăn phát ra âm thanh khiến côn thịt Hắc Nghi ngo nghe rạo rực." Muốn gì nói nhanh đi, tôi mới có thể cho em. "Anh tà ác đưa tay xuốn hoa huyệt của cô, tìm được hạt châu đang sưng đỏ mà mạnh bạo nhấn xuống." Á không ... đừng mà....Như Ý đành phải chịu thua, hạt châu là chỗ vô cùng nhạy cảm của cô. Đang lúc dâm thủy tràn ra như suối, nếu lúc này là ban ngày anh sẽ thấy r…