cuộc chiến sống còn với diable
truyện có nhân vật chính là các original character của tôi với hơi xàm nên các bạn thông cảm…
truyện có nhân vật chính là các original character của tôi với hơi xàm nên các bạn thông cảm…
" em hận anh, cả ngàn đời sau em đều hận anh, vì đã làm cho em thương anh đến điên dại, rồi lại bỏ em một mình "…
"Tình yêu của chúng ta đến đây...là vừa đủ"…
Tình cảm 5 năm, đổi lấy được sự phản bội và niềm tin tan thành mây khói.Bạn thân thời trung học,quay lưng lén lút qua lại với chồng mình.Cô,biết phải làm sao đây ?…
những mẫu truyện tôi viết về OTP, tự viết tự hít thôi…
Tháng 8, 1939"Người tôi hận nhất là em. Nhưng người tôi yêu nhất, vẫn là em."...Tháng 10, 1942"Cuộc đời này anh chưa từng được nắm tay em, nhưng luôn mặc nhận với bản thân: em chính là vợ anh!"...Tháng 5, 1945"Na Na, xin lỗi em..."…
- bảo bối , chỉ cần là điều em muốn Kim Taehyung này nhất định sẽ thực hiện. Author : RoisCouple : TaekookSinh tử văn, nhất thụ nhất công , sủng , He ?Begin : 11/6/2022And :📌Không chuyển ver…
author: Hột mít aka Roiscouple : Taekook••14-05-2022••••-Ngày hôm đó,em đã khóc rất nhiều.Em bất lực chạy dưới mưa căm hận thứ tình cảm dối trá của anh.Căm hận cái cách anh hơn nữa năm trời đem yêu thương của em ra làm trò tiêu khiển.Kim Taehyung à..anh biết không.?Cho dù lí trí có bắt em ghét bỏ anh đến thế nào.Thì trái tim chết tiệt này vẫn thuộc về anh.Vẫn làm em nhớ nhung anh 5 năm dài đằng đẳng.!-Jungkook , cho anh một cơ hội bù đắp cho em có được không.?-Em xin lỗi...…
8 a.m Việc đầu tiên là với tay tới chiếc điện thoại đang sạc pin và cố tắt tiếng chuông báo thức với âm lượng sánh ngang chiếc còi xe cứu hỏa đi. Cố nhổm dậy trong sức lực yếu ớt của một người mới ngủ dậy, tôi vớ được cắp kính dày cộp của tôi và ngồi nhổm dậy cố định thần được thời gian đây là sáng, chiều hay tối.Có lẽ với đa số người bình thường thì tất cả bọn họ sẽ nghĩ tới việc tiếp tục nằm vào giường nhưng vẫn sẽ có những con người nghị lực biết bao khi họ thoát được ra khỏi được những cám dỗ ấy. Còn về phần mình, thực sự mà nói tôi cũng không rõ mình thuộc dạng nào nữa. Tôi không có ý định qua lại với giấc ngủ nhưng tôi lại phát nghiện cái cảm giác được nằm dài cùng với những ý nghĩ vơ vẩn trong đầu.…