Cô Ấy Là Tia Sáng Của Tôi

Cô Ấy Là Tia Sáng Của Tôi

3 1 1

Văn ánNgô Thẩm Ly hét to "cô không tin vợ cô ư" Vệ Vi bàng hoàng tai như ù ù "ý....cô là..."Ngô Thẩm Ly cười to"hahahaa ôi Linh Nhuệ thật đáng thương khi yêu cô".-------------------------------Nàng không dám nghĩ đến sự thật lại là như vậy đại não nàng như rung lên.Đèn giao thông chuyển xanh nàng vặn ga tìm người nàng muốn gặp và người tin tưởng nàng tuyệt đối nhưng nàng lại đánh mất nó.Ầm ầm chiếc lamborghini Huracan đen của nàng bị một chiếc xe tải điên đâm đến biến dạng nhưng nàng chưa kịp đau thì đầu óc tối sầm nàng chỉ kịp nghĩ một suy nghĩ cuối cùng--Chị ơi,em sai rồi em thật có lỗi,nếu có kiếp sau em nguyện dành cho chị cái con tim lẫn lí trí--.-----------------------------------Tại một góc khuất nào nhỏ trong tang lễ của nàng có một cô gái lãnh đạm, diễm lệ nhưng lại mang cho người khác nỗi lạnh thấu sương bước vào nhìn vào di ảnh nàng vài phút rồi kẽ bước ra.--tại sao?tin tôi khó đến thế ư-- cô bước thẳng đến điểm cao nhất của cây cầu mang tên Ô Thước rồi gieo mình xuống --nếu có kiếp sau tôi sẽ không dám bước vào cuộc đời em nữa--.…

[min hee jin x bang si hyuk] Trót yêu nàng bệnh nhân nhà thương điên

[min hee jin x bang si hyuk] Trót yêu nàng bệnh nhân nhà thương điên

1,326 76 2

Tác giả: 武登科(Vũ Đăng Khoa), bút danh Quái Vật Một MắtThể loại: đồng nghiệp văn, OE, đời thực, thanh xuân, lậm li bi đát, tâm lí bi kịch, kinh dị bán phần, tam quan lệch lạc.....art: Linh NhiCẢNH BÁO: NHÂN VẬT CÓ THỰC!!!Disclaimer: viết có chút không mát tay, vui lòng châm chước, tôi cũng không thực sự muốn triển khai chapter đầu tiên chỉ trong 1 tiếng làm việc đâu. VUI LÒNG ĐỌC VỚI MỘT CÁI ĐẦU LẠNH!!!!!- wattpad, AO3 của tui: @MtQuiVtvăn án: Đó là hình ảnh anh và cô phản chiếu trên bóng nước long loang. sihyuk nhìn vào dải băng y tế trên đôi nhãn của cô, nếu như Heejin rơi lệ bây giờ có lẽ anh sẽ không nhận ra mà không buông lời an ủi, dù rằng vốn dĩ, Heejin đâu cần chiếc băng gạt trước hai tròng hồ ly nhãn đẹp nhất anh từng thấy để không nhìn thấy anh."Anh đã bao giờ nghĩ rằng, em đã sai khi yêu anh không?""....""Em xin lỗi, em không nên hỏi điều này vào bất kì thời điểm nào với anh""......có""Anh....""Anh xin lỗi...."…

[Tập Tản Văn] Những Lá Thư Không Bao Giờ Gửi

[Tập Tản Văn] Những Lá Thư Không Bao Giờ Gửi

12 0 16

°•Tập Tản Văn•°Những Lá Thư Không Bao Giờ Gửi...Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Tản văn, tùy bút♤♤♤Giới Thiệu♤♤♤Cuộc đời con người đôi khi mơ hồ như màn sương sớm, chúng ta mãi mãi không thể biết điều tồi tệ gì sẽ đến với ta ở phía trước... Và rồi thì chúng ta cũng phải đi, có đi rồi, chúng ta mới nhận ra ta còn rất nhiều điều cần học, ngã rồi, chúng ta mới học được cách đứng lên... Nhưng có đôi khi, chúng ta cũng phải mệt mỏi, còn có quá nhiều chông gai phía trước mà điểm dừng của nó mãi mãi chẳng bao giờ có. Cho đến khi chết, chẳng có một điểm dừng nào cả, linh hồn chúng ta sẽ lại phiêu linh, và rồi tự hỏi, liệu rằng kiếp sau, chúng ta có được hạnh phúc?!Vậy nên, hãy cứ sống cho hiện tại, hãy cứ yêu thêm một chút khi còn có thể, hãy học cách trân trọng những gì đang có, và đừng tiếc nuối quá nhiều khi đã mất đi, vì chính chúng ta đang học cách buông bỏ những gì không thuộc về mình, học cách nắm lấy những điều ta đáng được nhận...Hãy sống cho hôm nay, mặc kệ ngày mai là bão tố...Hãy giữ lại những kỉ niệm và buông bỏ quá khứ đi. Vì kỉ niệm là để nhớ, còn quá khứ, đôi khi chẳng thể nào quên... đừng học cách quên đi điều gì cả, mà hãy học cách buông bỏ và xem nó là động lực để tiếp tục con đường phía trước...Hãy cho chính bạn... một cơ hội để sống!…

(132) Ở khổ tình văn làm đoàn sủng

(132) Ở khổ tình văn làm đoàn sủng

211 3 1

Đồng Thải Hoa mặc vào một quyển khổ tình văn , thành thánh mẫu nữ chủ ngốc em gái của chồng.Nguyên chủ ca ca đã chết, lão nương điên rồi, lão cha qua , cả nhà chỉ còn nàng cùng quả tẩu cộng thêm một cái tiểu tha du bình sống nương tựa lẫn nhau. Thật sự thảm khóc.Đồng Thải Hoa nhìn này một nhà người già yếu, không thể không khiêng lên cái cuốc, dựa vào làm ruộng đi hướng làm giàu đường. Thuận đường dọn dẹp một chút tìm đến sự cực phẩm thân thích, kỳ ba hàng xóm.Không nghĩ tới trong quá trình, lão nương bình thường , lão cha có thể đi rồi, liền ngay cả quả tẩu đều tìm được rồi nhân sinh thứ hai xuân.Mà nàng cũng theo một cái nông thôn ngốc nữu, biến hóa nhanh chóng thành cả nhà đoàn sủng.Đam mê chủng thanh mai trúc mã, không nghĩ tới chân thật thân phận cũng không bình thường!Đồng Thải Hoa nhìn trước mặt mặc kim mang ngân Tịch Chân Hành, xem thường vừa lật: "Ta xem sai ngươi ."Tịch Chân Hành thân nàng một ngụm, lấy ra mười mấy cái đại kim vòng tay hướng nàng trên cổ tay bộ: "Tất cả đều là nương tử . Ta cũng vậy nương tử ."…

Khải Nguyên (Shortfic) _ Ngây Ngô

Khải Nguyên (Shortfic) _ Ngây Ngô

12 0 2

****Lời Tựa****Nếu bạn phải sống được cả đời người để trải qua tất cả đau, thương, buồn, khổ... Liệu ai có đủ khả năng đợi đến tận ấy mới nhận ra rằng... Hóa ra cuộc đời là thế?............****Giới thiệu****Anh nói yêu tôi, chiều thu vội vã với nắng vàng nhẹ nhàng.Ngọn gió vẫn vô tình lướt qua tóc nhau như muốn thì thầm điều gì đó.Em muốn kể anh nghe một câu chuyện. Con mèo nhỏ nhà bên mà em thường bắt nạt, một ngày nọ nó đã biết dẫn bạn trai về nhà cơ đấy............Vương Nguyên vẫn cứ tươi cười, Tuấn Khải vẫn cứ nuông chiều cậu. Vòng quay cuộc sống, của tình yêu vẫn cứ thế mà chạy.Anh biết không? Hai còn mèo ấy quấn quít lấy nhau lắm, đến cả em còn bị nó phớt lờ.............Từng hạt mưa mùa hạ đổ bộ lên hiên nhà, Vương Nguyên cố gắng lờ đi kẻ đang xoắn quýt kế bên mình. Tuấn Khải vẫn là bộ dạng vội vã mà dỗ dành cậuAnh nhìn kìa, Con mèo ấy cãi nhau với bạn trai nó. Thế quái nào mà lại ngạo kiều thế cơ chứ.............Tuấn Khải buồn cười ôm chặt lấy cậu nhóc đang khóc thút thít trong lòng ngực. Vương Nguyên dùng tay đánh yêu vào người cậu.Anh biết không, con mèo hàng xóm hôm qua sinh con đấy. Rất đáng yêu...........Vâng, nhìn không sai đâu. Chính chủ lại đào hố các chế ạ. :'((((Hố chưa biết khi nào lấp.... :3…