[AllTake] ┏ Vị Thần Lang Thang ┛

[AllTake] ┏ Vị Thần Lang Thang ┛

149 30 2

Thời cổ đại, con người chẳng dám ra ngoài vào ban đêm vì những con yêu quái, quỷ lẫn hồn ma vất vưởng cùng sống chung với họ trên mảnh đất này. Bọn chúng luôn trực chờ như hổ đói sẵn sàng nhào đến cắn xe con mồi. Loài người chẳng biết làm gì ngoài phòng thủ. Một thời gian sau những kẻ tự xưng là "Người Giải Phóng" đã bảo vệ loài người và đánh bại những con quái vật vào ban đêm, nhưng cũng chẳng được bao lâu họ lại bị lũ quỷ lòng tham làm cho mờ mắt. Loài người bắt đầu cầu nguyện các vị thần, liệu có ai sẽ đến giúp họ không.... °Author : Edgar Eliss° Tác phẩm được lấy ý tưởng từ:tác giả đang nằm xem lại Inuyasha cùng các phim cổ trang thì nghĩ ra ý tưởng mới.- Đây là một trong ba bộ truyện bản thảo của tác giả và nó đã may mắn được chọn để đăng lên. •LƯU Ý NHỎ:_ Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi mà là của bác Waiku Ken nhưng trong bộ truyện này tất cả sẽ do tôi định đoạt ┌⁠(⁠★⁠o⁠☆⁠)⁠┘_ Cốt truyện không đi theo nguyên tác của TR._ Đừng nói truyện toxic trong này nhé !_ Không phân biệt độ tuổi nên cứ nói chuyện bình thường và vui vẻ nha (⁠^⁠∇⁠^⁠)⁠ノ⁠♪_ Không thể tránh những sai sót trong tác phẩm như : chính tả hay thiếu chương, câu văn sai..._ Không có lịch ra chap 🌹 ~CẢM ƠN VÌ ĐÃ ĐẾN VỚI TRUYỆN CỦA TÔI ~…

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

176 36 2

"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…