taekook
Đô thị tàng kiều - bản dịch

Đô thị tàng kiều - bản dịch

15 1 2

Tác giả: Tam Dương Trư TrưThể loại: Đô thịHắn là một tên trùm buôn lậu súng ống đạn dược mánh khóe ngất trời, vì tiền mà liên hệ với mọi tổ chức, từ khủng bố Afghanistan cho tới chính phủ các nước. Hắn chịu đựng mọi hình thức huấn luyện cực hạn, vì để sinh tốn trong chiến trường khủng bố mà hắn phải nắm vững kỹ năng của khủng bố.Đó là Diệp Lăng Phi, một truyền kỳ về buôn bán súng ống đạn dược.Ở trong đô thị phồn hoa, Diệp Lăng Phi đột nhiên phát hiện ra đối phó với những mỹ nữ thiên kiều bá mị còn khó hơn rất nhiều lần so với việc ở trên chiến trường khủng bố nguy hiểm, hơi sơ sẩy đi nhầm một bước là nhận lấy một bàn thua.Vốn định làm một thợ săn hoa tiêu dao, kết quả hắn đã trở thành một con mồi.Đây chắc chắn là một bộ truyện sảng khoái, cam đoan sẽ khiến cho mọi người có những giây phút thư giãn tuyệt vời!…

Neowise !

Neowise !

13 0 13

Cả thế giới này , hắn chỉ cần đứng trên cao , dùng chính trị và kinh tế nắm trong tay quyền lực là được Hắn trước giờ là một kẻ chưa biết nương tay là gì nhưng sao nhỉ ? ..phải nói thế nào ...nhưng một kẻ từng được mẹ huấn luyện như một tên sát nhân để trở thành sát thủ / được cha dạy dỗ như con ghẻ để trở thành bá chủ hắc đạo lại nhìn em bằng con mắt dịu dàng .. ôm em trong lòng , tin tưởng để em tự sải cánh tung bay còn hắn đứng sau làm trụ cột vững (như Vạn Lý Trường Thành )"Em tung hoành , tôi cho phép , nhưng tuyệt đối đừng bay quá xa nếu không tự biết bảo vệ bản thân khỏi nguy hiểm" Dù cô có bay tới đâu thì vãn luôn nằm trong tầm mắt của hắn , thoải mái "bay lượn" và đúng như hắn nói , cô phải tự mình đối phó với nhiều thứ không phải để cô mạnh mẽ mà cũng vì xã hội này không cho phép sự tồn tại của những kẻ dựa dẫm…

hetalia, longfic, amerus, tường dương | mỹ nhân Nga

hetalia, longfic, amerus, tường dương | mỹ nhân Nga

1,018 85 3

Người là Anna Karenina và là tình thơ Rasul Gamzatov. Người ném Pushkin vào vô vạn ghen tuông.#AU!A Moveable Feast___Cựu phóng viên chiến trường Alfred F. Jones sau khi trở về từ Afghanistan đã chuyển đến tĩnh dưỡng lâu dài tại Paris, bắt đầu công việc sáng tác văn chương. Sau một buổi lang thang hội hè, chàng vô tình lên một chuyến xe thư và trở về thành phố Paris của những năm 1920s: nơi thế hệ của những Hemingway, Zelda và F. Scott Fitzgerald, Gertrude Stein,... mà chàng tôn sùng đang sống. Tại Paris của những năm tháng ấy, Alfred rơi vào lưới tình với Anna Braginskaya, một nữ bá tước Nga sống lưu vong sau Cách mạng tháng Mười.Rốt cuộc, Alfred phải đưa ra lựa chọn: ở lại và bầu bạn với người tình bí ẩn ở thế kỷ XX mãi mãi, hay trở về thực tại để rồi tiếp tục quay quắt trong nỗi ám ảnh về chiến trận luôn chực chờ nhấn chìm cuộc đời chàng bất cứ lúc nào?…

Huyết Yêu

Huyết Yêu

22 1 1

-"Yêu rồi mới lại hận. Không yêu tất nhiên không hận. Nàng hận ta, vậy là đã yêu ta."**Một thời không nào đó, huyết tộc, con người, thợ săn sống chung với nhau, tai ương giết chóc suốt từ năm này qua năm khác, không có điểm dừng.Con người, thứ tồn tại yếu thế nhất cuối cùng cũng tìm ra được cách để họ vùng lên - thợ săn huyết tộc. Giống loài được tạo ra từ lời nguyền và oán hận của con người đối với huyết tộc.Nhưng đáng tiếc, thợ săn sau đại chiến với Wafderg tổn thất quá nặng, quyết định tách ra khỏi sự kiểm soát của người thường, tạo thành thế lực riêng. Đến lúc này, loài người chỉ có thể tạo ra những cỗ máy không có lý trí để dễ thao túng.Từ đó, thế chân vạc được hình thành. Cũng là lúc mà câu chuyện của chúng ta bắt đầu.**Màn đêm buông xuống, loài quỷ hút máu lãnh huyết bắt đầu sôi sục. Trong lâu đài, đôi mắt bạc lạnh lẽo của Wafgerg nhìn xa xăm về phía biển hoa bỉ ngạn đầy ma mị. Trong đó có một chiếc quan tài bằng pha lê, từ ngoài có thể nhìn thấy bên trong nằm im một thiếu nữ xinh đẹp. Hắn cứ nhìn như vậy mãi không nhúc nhích, không biết suy nghĩ cái gì, làm người ta liên tưởng. Hắn, đã đánh mất linh hồn.-" Nàng nói, nàng thích hoa bỉ ngạn, muốn ngủ say trong rừng hoa bỉ ngạn. Đến lúc đó, nàng mới thấy thật yên bình. Ta làm được cho nàng. Nhưng, nàng cứ ngủ như thế, ta sẽ rất cô đơn."Giọng nói của hắn đều đều, đều đều giống như một cỗ máy, không trầm không bỏng. Nhưng sao lại cảm thấy đau đớn như kim châm, từ từ nhưng ngấm vào tận xương tuỷ.…