Em Yêu Anh, Phó Tiên Sinh

Em Yêu Anh, Phó Tiên Sinh

13 0 4

Thể loại: ngôn tình, hiện đại, tình cảm, điền văn, ngọt sủng, nhẹ nhàng, cả hai yêu thầm, nam nữ chính thâm tình, vườn trường đến áo cưới, đô thị tình duyên, nữ chủ, HE. Văn án: _Vườn Trường_Trương Uyển là một cô bé đáng yêu,năm cô 10 tuổi, cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn, cô ở cùng với ông bà ngoại trong một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố Bắc Kinh, cô bạn nhỏ dần dần lớn lên, trở thành một cô gái xinh đẹp,khuôn mặt trắng nõn như em bé khiến ai nhìn cũng mê mẩn. Phó Hạ Chi, đại thiếu gia của Phó gia, mẹ anh mất lúc anh vừa mới chào đời, anh ở với bà nội từ nhỏ, ba vì bận công việc nên nghỉ lễ mới về vài lần.Lên đến đại học, cô và anh gặp nhau trong căn tin trường. Đám bạn đẩy anh: " Wow, Trương Uyển càng lớn càng xinh nha "Phó Hạ Chi: " Cút. "_Áo Cưới_Không ai ngờ rằng người con gái năm ấy Phó Hạ Chi yêu tưởng rằng chỉ là nhất thời, trong một buổi hội nghị của công ty đã hôn cô đến điên cuồng, cũng từng suy sụp tinh thần vì cô bị tai nạn giao thông. Không ai biết Phó Hạ Chi lạnh lùng trong mấy năm cao trung và đại học lại bị thằng con đè đầu cưỡi cổ, chiếm mất tiện nghi hàng tháng trời. Phó Hạ Chi: " Con lớn rồi, phải ngủ riêng, không thể ngủ chung với mẹ nữa. "Đứa bé khó hiểu đáp lại: " Vậy tại sao ba lớn rồi lại được ngủ chung với mẹ?? "Phó Hạ Chi: " Muốn có em gái phải nhường mẹ cho ba "Đứa bé: " Ok, vậy con muốn có 3 em gái, có thể nhiều hơn, từ giờ con sẽ ngủ một mình "Phó Hạ Chi:... .???Trương Uyển: Tối nay đừng trèo lên giườngCp: Nam chính thâm tình, mặt dày vô liêm sỉ…

Sa Hải 1 - Hoang sa quỷ ảnh

Sa Hải 1 - Hoang sa quỷ ảnh

6,658 26 41

Nguồn: https://thanhphongngannguyet.wordpress.comEdit: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Fang Qing, NguyenminhxuanBeta: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Phong Thanh Dương…

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

[ Arthur x Lâm Linh ] [Kỵ sĩ Hoang Tưởng Dạ] Màu của Hạnh phúc .

466 23 1

Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…

Xuyên Không: Lại Là Người Sao?

Xuyên Không: Lại Là Người Sao?

161 19 2

-Tôi không ngờ em lại là con người như vậy. Nó đứng đó nhìn anh nắm tay cô ta, nụ cười đầy chua xót:"Anh tin cô ấy như vậy sao? Anh không thể tin em được sao?"Anh nhìn nó đầy vẻ chán ghét:"Tôi từng như vậy và tôi rất muốn thử tin em. Nhưng tất cả mọi chuyện ở ngay trước mắt tôi như vậy em muốn tôi tin sao đây?"-"Anh từng có tình cảm với em chưa?Dù chỉ là thích thôi?"Nó nhìn thẳng vào mắt anh mong đợi-Không, chưa từng và không bao giờ xảy ra việc đó. Tất cả là vì em không xứng-----------------------------------------------------------Ầm. Tuýt tuýt tuýtTiếng còi xe ô tô thật ồn ào. Nó thấy thật thoải mái khi nằm như thế này. Hình như mắt nó đang mờ dần. Ai đó giống anh đang ôm nó, nó đang mơ chăng? Anh không bao giờ, không bao giờ làm vậy. Nó nhắm mắt lại, ảo giác như vậy chỉ làm nó thêm đau khổ thôi. ------------------------------------------------------Nương nương tỉnh rồi. Nương nương tỉnh rồiKhông phải là nó xuyên không rồi đấy chứ?…

Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi | Bạch Lạc Mai | Lục Bích dịch

Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi | Bạch Lạc Mai | Lục Bích dịch

197 6 1

Tác giả: Bach Lạc MaiDịch: Lục BíchUploaded: Tuyết Thanh Phong - 雪清风"Gió bụi mười năm, tung tích mười năm, câu chuyện mười năm, với tôi là những tháng ngày ngắn ngủi, với người khác chẳng qua chỉ là mấy mùa hoa nở, mấy độ hoa rơi.Những phong cảnh tôi đã từng đi qua, những câu chuyện tôi đã từng thấy, đều trở thành chất liệu, trở thành văn chương, để gặp gỡ với độc giả của trần thế."…

Thanh xuân năm ấy có ai đó kề bên (Một thành phố)

Thanh xuân năm ấy có ai đó kề bên (Một thành phố)

416 0 2

"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…

Đào hoa y cựu - Ngọc Giao

Đào hoa y cựu - Ngọc Giao

24 1 7

Người viết: Ngọc GiaoThể loại: Đồng nhân "Xạ điêu anh hùng truyện", sủng, ...Couple: Hoàng - Phùng (aka Hoàng Dược Sư x Phùng Hành)Nguồn: Diễn đàn lê quý đônGiới thiệu:*Bản bi tình:Trên Đào Hoa đảo, có một Mai Hương trủng.Trong lòng Mai Hương trủng, có một A Hành đang say giấc ngàn thu.Trên Đào Hoa đảo, có một Hoàng đảo chủ.Trong lòng Hoàng đảo chủ, có một A Hành vĩnh viễn tồn tại.Mười sáu năm trước, người ôm A Hành ngồi dưới gốc đào, châm một chén trà, cùng đợi đào trổ hoa.Mười sáu năm sau, dưới gốc đào khi ấy, đào hoa vẫn như xưa, lại chỉ còn một mình người độc tấu "Bích hải triều sinh khúc"."Nhân diện bất tri hà xứ khứĐào hoa y cựu tiếu đông phong." (1)Trên Đào Hoa đảo, có một Mai Hương trủng.Trong lòng Mai Hương trủng, Hoàng đảo chủ mai táng trái tim mình."Thập niên sinh tử lưỡng mang mang,Bất tư lường, Tự nan vong. Thiên lý cô phần, Vô xứ thoại thê lương. Túng sử tương phùng ưng bất thức, Trần mãn diện, Mấn như sương." (2)*Bản động kinhTrong "Thần điêu hiệp lữ", sau mười sáu năm đằng đẵng đau thương, Dương Qúa được trùng phùng với cô cô.Dương Qúa : "Long nhi ..."Cô cô: "Qúa nhi ..."Dương Qúa : "Long nhi ..."Cô cô: "Qúa nhi ..."Dương Qúa : "Long nhi ..."Cô cô: "Qúa nhi ..."--- -----N lần như thế---- -----Trong câu chuyện của chúng ta, sau mười sáu năm đằng đẵng đau thương, Hoàng Dược Sư cũng được gặp lại Phùng Hành.Hoàng thúc thúc: "A Hành ..."Phùng Hành: "Phụ thân ..."Hoàng thúc thúc: "..."Phùng Hành: "Phụ thân, mới một ngày không gặp, sao người già nhanh như thế?"Hoàng thúc thú…

[Đình Phong] Nếu không có anh...

[Đình Phong] Nếu không có anh...

798 24 1

Auther : 陌生人雪中送CThể loại: Ấm áp, 18+ ABO ( *)CP: Trần Đình x Hạng Doãn SiêuEdit: Loanbee(*) ABO văn là gì? Là một thể loại truyện xuất phát nguồn từ Âu Mỹ, đã tương đối phát triển ở fanfic nhưng gần đây mới rộ lên ở nguyên sang, có bối cảnh tương lai, khi con người di chuyển trong vũ trụ. Con người không phân chia theo giới tính nam nữ nữa mà là ABO, tức A - Alpha, B - Beta, O - Omega, dựa vào "chất dẫn dụ".Định nghĩa của nó siêu dài, mà được chốt lại bằng một câu: "Thể loại này được sinh ra dựa vào nhu cầu thịt văn" =)) Chỉ cần nhớ rõ 1 số điểm này là được rồi =v=- Beta thường chiếm phần lớn số lượng nhân loại (khoảng 80%), không bị ảnh hưởng bởi "chất dẫn dụ", có thể sinh sản nhưng khả năng sinh sản thấp, hậu đại dễ chết.- Alpha là "tổng công", thường chiếm khoảng 15%, mạnh mẽ và xuất sắc cả về thể năng lẫn trí tuệ, dục vọng chiếm hữu rất cao, thiên tính chi phối, bị ảnh hưởng bởi "chất dẫn dụ" của Omega, dễ mất lý trí và sinh ra bản năng chiếm hữu vì Omega.- Omega là "tổng thụ", thường chiếm khoảng 5%, trong đó 1% là con trai, nhược thể, dễ mang thai, khả năng sinh sản cao, sinh ra dòng giống mạnh mẽ, bị ảnh hưởng bởi chất dẫn dụ của Alpha, khi trưởng thành, hàng năm sẽ có 1 thời gian "động dục" sinh ra chất dẫn dụ thu hút Alpha.- Alpha và Omega hấp dẫn lẫn nhau.- Một khi Alpha và Omega "đánh dấu" hoàn toàn nhau khi xxx là coi như chung thủy đến chết :">[ Copy từ nhà Lacrimosa ]…

[Boku no Hero Academy] Kẻ Vô Cảm

[Boku no Hero Academy] Kẻ Vô Cảm

1,464 132 2

Một kẻ vô cảm chưa từng biết cười?Chưa từng biết đau?Chưa từng biết khóc? Và chưa từng biết yêu thương? Không! Không!Họ nghĩ sai cả rồi, quả là một sai lầm!!Những kẻ vô cảm cũng đã từng có cảm xúc cả đấy...Chỉ là trái tim họ không còn chỗ để chứa những cảm xúc đó nữa thôi...Một trái tim trống rỗng..." Họ chả hiểu gì cả, một kẻ vô cảm như tôi...cũng đã từng biết cười, biết khóc và muốn được yêu thương đó thôi... "…

[nvtp x tdt] best friend or lover

[nvtp x tdt] best friend or lover

146 16 2

Có thể những tập văn tôi đăng tải có thể làm mọi người cảm thấy kỳ lạ, bởi nó là coulpe nhỏ bé hơn hạt cát, chiếc thuyền kỳ lạ đến bất ngờ, như ở phần tag, tên của 2 thí sinh trong vote for five đang hiện hữu, và tôi sẽ viết những đoạn văn dang dở về họ. Có thể còn một số người khác nữa, nhưng vì ý tưởng còn đang lượn lờ trong đầu chưa kịp gõ thành chữ. Pick của tôi là JBin là Trương Duy Thiện là Nhây Bin. Tôi yêu thích anh ta, tôi thích từng cử chỉ hay lời nói, hành động, dù quá khứ anh ấy có thế nào, ra sao, tôi đều thích. Thế nên, couple mà tôi viết đều liên quan đến anh ấy, trên hoặc dưới, trong hay ngoài, tôi thích hết, nhưng có lẽ tôi nghiên về vế hai hơn.Nếu như mọi người không thích thì đừng đọc, cũng đừng nói lời cay đắngTruyện không áp dụng vào đời thật, người thật.Truyện có thể có yếu tố R18Xin cảm ơn…

NHẬT KÝ HÔN NHÂN HẠNH PHÚC

NHẬT KÝ HÔN NHÂN HẠNH PHÚC

5 1 1

Tôi là Thư Hân.Anh là Nam Tuấn.Chúng tôi không quen không biết gì đến nhau. Chỉ là vô tình năm đó anh ngồi cạnh tôi, thế giờ anh ấy đã là chồng tôi rồi.Anh ấy rất cao, có thể che ánh nắng mặt trời cho tôi. Nhưng người anh ấy rất dễ lạnh, mỗi lần như thế đều mượn tôi để sưởi ấm, vì người tôi lúc nào cũng âm ấm. Anh ấy thích bóng rổ, đội trưởng đội bóng rổ của trường. Còn tôi thích uống sữa milo và bánh quy, chẳng có chức danh gì trong lớp. Anh ấy không bao giờ học bài, nhưng vẫn sẵn sàng đạt điểm cao môn Toán. Tôi luôn học thuộc bài, nhưng mỗi lần kiểm tra toán đều nhờ vào vị cứu tinh bên cạnh.Anh ấy nói anh ấy ít cười nhưng tôi không thấy thế, mỗi lần gặp anh tôi đều thấy anh cười rất vui vẻ.Thân hình tôi không thon thả, đầy đủ da thịt nhưng anh ấy bảo không như thế, anh bảo tôi còn ốm hơn trái banh bóng rổ của anh ấy hay cầm. Đó là lời nói dối xoa dịu sao ? Anh nói anh thích tôi vì mùi hương tóc tôi. Nhưng lúc say xỉn anh lại nói anh thích tôi vì tôi đầy đủ da thịt, tất cả các cô gái khác quá ốm không phải người anh thích. Tôi có nên vui khi nghe như thế không ?Anh ấy ... là Nam Tuấn. Là ánh sáng ôn nhu chiếu rọi cuộc đời tôi. Yêu anh lấy anh là món quà đẹp đẽ nhất Chúa ban tặng tôi. NHẬT KÝ HÔN NHÂN HẠNH PHÚC là câu chuyện chữa lành, chỉ có vui có ngọt, không có đớn đau ganh ghét. Hãy enjoy những điều tích cực để bản thân luôn hạnh phúc nhé.…