VỎ BỌC (Fanfic Khải-Nguyên)

VỎ BỌC (Fanfic Khải-Nguyên)

23 4 1

Sống trong 1 thế giới lộng lẫy xa hoa đầy cạm bẫy,hắn, Vương Tuấn Khải, cũng như bao công tử nhà giàu khác, ăn chơi đàn đúm, kết giao bừa bãi, chơi gái tùy tiện, đối với hắn phụ nữ chỉ là công cụ phát tiết, khi hắn chơi chán rồi thì vứt bỏ không liếc mắt. Cậu, Vương Nguyên, được mẹ sinh ta bất đắc dĩ trong một gia đình nghèo nàn, sống trong sự thiếu thốn tình thương của cha. Từ khi lên 3,cậu đã nhận thức được cuộc sống của cậu, cậu biết mẹ sinh ra cậu là 1 gánh nặng nhưng mẹ vẫn yêu thương, chiều chuộng cậu,mẹ luôn nói cha cậu đã mất lâu rồi nhưng cậu biết chính người đàn ông đó đã ruồng bỏ cậu và mẹ cậu.Bởi vậy cậu luôn căm hận bản thân và người cha vô trách nhiệm của mình.Cuộc sống của 2 người như 2 đường thẳng song song,cứ ngỡ sẽ không bao giờ cắt nhau, cho dù có cắt nhau thì cũng sẽ rời xa mãi mãi, khôg bao giờ có thể trùng lên nhau.Nhưng định mệnh, số phận đã khiến họ chạm mặt nhau, liệu biến cố gì có thể xảy ra giữa hắn và cậu ? Liệu họ có đến được với nhau hay không? Hay chỉ có thể lướt qua rồi rời xa mãi mãi ?THỂ LOẠI: Thanh xuân vườn trường, ngược, lạnh lùng mỹ cường thụ × băng lãnh,bá đạo, thê nô công , công sủng thụ,ngược trước ngọt sau, longfic , sau một thời gian dài mới có H.(dù sao cũng phải có xôi thịt chứ mị không nỡ để độc giả ăn chay hết đâu :)))Pairing: Khải - Nguyên LẦN ĐẦU VIẾT FIC NÊN MỌI NGƯỜI CỨ NÉM GẠCH ĐÁ THOẢI MÁI, MỊ NHẬN HẾT VỀ XÂY NHÀ (NÓI ZẬY CHỚ NÉM NHẸ TAY THUI CHỚ CHẢY MÁU ĐẦU MỊ CHẾT :))))…

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

11 0 2

Nếu người yêu thương một người. yêu đến khắc cốt ghi tâm. Yêu đến mức nguyện vì người đó đánh mất tất cả liệu ngươi có thể giữ lại kí ức tiền kiếp. ngàn năm vẫn tìm kiếm người ấy hay không? Kì thật nhân có nhân quy, thiên có thiên quy. Cho dù là âm tào địa phủ cũng có quy định của riêng nó, nếu ngươi muốn có thể lưu giữ kí ức về người ấy ngươi chỉ có 1 cách. Chính là không bao giờ đầu thai. Dùng chính linh hồn ngươi ghi nhớ người ấy. Một khi bước qua vòng luân hồi ngươi nhất định phải uống mạnh bà than. Thứ nước đó đã uống ngươi dù có yêu thương người ấy đến mức nào kí ức cũng sẽ không còn.Nếu đã yêu đến khắc cốt ghi tâm ngươi liệu có nguyện ý quên đi người ấy mà bắt đầu một kiếp sống khác?Trên thế giới này điều tàn nhẫn nhất không phải việc không có được người mình yêu mà là ngươi yêu người ấy đến tận sâu trong tâm hồn nhưng lại không biết ngươi vì lí do gì yêu người ấy. càng không biết người ấy rốt cuộc là ai. Vì sao trong lòng ngươi hình bóng người ấy không cách nào xóa được.Nếu là ngươi thì ngươi sẽ thế nào? ngươi có hoản sợ không? Có đau đớn không? Ngươi có lẽ sẽ hoan mang sẽ trốn tránh người ấy. ngươi có lẽ sẽ thấy sợ hãi. Cho dù ngươi thử mọi cách vẫn không cách nào ở cạnh người ấy như ngươi đã từng.Cho đến lúc ngươi nhớ lại liệu người ấy có còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi ngươi? Hay chính vì ngươi đã quên đi kí ức liền vứt bỏ người ấy. lẫn tránh hiện thực. Kì thật linh hồn cùng xương tủy đều là cát bụi, một kiếp nhân sinh qua đi ngươi cũng c…

Mấy mẩu đoản nho nhỏ về OTP và hảdship của cả bạn và toi
Thời Đại | KÍNH CẬN

Thời Đại | KÍNH CẬN

29 2 2

Tác phẩm: Thời đạiThể loại: Hiện đại, Xuyên khôngTác giả: Kính CậnCác bạn nhớ đọc để ủng hộ cho @kinhcan912 nhé!…

NỤ HÔN BẠC HÀ - DUNG QUANG

NỤ HÔN BẠC HÀ - DUNG QUANG

38 1 16

Có một vị sư tỉ lạnh lùng nào đó, không gì có thể sưởi ấm được trái tim sắt đá của cô.Có một Trình Diệc Xuyên không tin vào điều ác.Kinh qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, cuối cùng anh cũng tìm thấy gót chân Achilles của mình, hóa ra để hòa hợp với cô chỉ cần một nụ hôn là được.Năm cô gặp anh, băng tuyết cũng đều tan chảy.Người ta yêu bạn sớm thành danh, nổi tiếng vô cùng,Nhưng cũng lại hận bạn rơi xuống vực sâu, cách trở trùng trùng.Chỉ có mình cô cùng anh lên núi cao, xuống vực thẳm, chờ ngày phong tuyết ngợp trời, người trở về đã thành vương giả.Câu chuyện siêu cấp ngọt ngào, thi đấu trượt tuyết, ngọt rụng răng...Tag: cặp đôi oan gia, thi đấu thể thao, điềm vănNhân vật chính: Tống Thi Ý, Trình Diệc XuyênLời thằng dịch: cho em xin 1 phút hoài niệm bạn Lộ Tri Ý và bạn Trần Diệc Xuyên trong 2 cuốn em dịch cũng gần đây! Ôi má ơi có nhất thiết phải như này không em cười ỉ : ))) Kiểu như lấy nhân vật A ở truyện 1 ghép cp cho nhân vật B ở truyện 2 ấy : ))) trong khi người ta có vợ có chồng có đôi có cặp cả đấy má : ))) đặt tên theo phong trào hay theo xu thế ư???Truyện này tui chưa có đọc mà vừa dịch vừa đọc luôn nên thỉnh thoảng nhầm xưng hô hay gì sẽ sửa lại nha. Hi vọng tác giả không ngáo đồ rồi nhầm tình tiết như bộ Đánh cắp : ))) Ok mời các bồ đọc truyện tui không nói nhảm nữa : ))…

[EDIT - ĐAM MỸ] PHỤNG CHỈ HÒA THÂN

[EDIT - ĐAM MỸ] PHỤNG CHỈ HÒA THÂN

385 57 39

Tên Hán Việt: Phụng chỉ hòa thânTác giả: Mễ LạcSố chương: 158 chương + 1 phiên ngoạiTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng Edit: Đang tiến hànhNguồn CV: wikidth.comEdit + beta: Bỉ NgạnNhân vật chính: Đế vương công Ô Tư Mạn x Thân vương thụ Thuần Vu ViêmThể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, HE, Ngọt sủng, Sinh con, 1v1, Ngược nhẹ, Tình cảm, Lãng mạnVăn án: Đoàn người sứ giả của nước Đại Yến hộ tống công chúa đi sứ sang nước Tây Lương, vậy mà từ xe loan bước ra tới lại là Vĩnh Hòa Thân vương Thuần Vu Viêm.Công chúa muội muội đáng yêu như vậy, làm sao có thể để nàng cùng một người khẩu phật tâm xà, lại táo bạo che trời như vua Tây Lương tiếp xúc được chứ?Đương nhiên phải để người làm ca ca là hắn, đi thăm dò ám sát trước.Kết quả bản lĩnh không bằng người, Thuần Vu Viêm bị bắt vào tù!......Thuần Vu Viêm: Thuần Vu Viêm ta thà đói chết trong địa lao, chết trận ở doanh trại đấu thú, độc thân cả đời cũng sẽ không gả cho Ô Tư Mạn ngươi, chứ đừng nói đến sinh con cho ngươi!......N năm sau.Thuần Vu viêm: ...... Ô, đại móng heo thật là thơm!Ô Tư Mạn: Ái phi, muốn nhanh lên hay là chậm một chút?Thuần Vu viêm: Nói nhiều, nhanh lên hay chậm một chút đều tới một lần --Ô Tư Mạn: Ha hả!…