Kiin | Tổng Tài Kiin Bá Đạo
chiện vui do tưởng tượng của cô em may mắn và anh tổng tài Thời Kiin Có lẽ sẽ rất xàm mong mọi người thông cảm…
chiện vui do tưởng tượng của cô em may mắn và anh tổng tài Thời Kiin Có lẽ sẽ rất xàm mong mọi người thông cảm…
aaa…
Mình mới viết truyện nên văn phong sẽ hơi kì mong mọi người góp ý ạ…
Từ nhỏ thân thể suy yếu, nhận hết khi nhục Âu Dương Húc, trong lúc vô tình đạt được Cửu Dương Chân Luyện Hồ Lô. Truyền thừa 《 Đan Kinh 》, 《 Luyện Khí Quyết 》 hắn đến tột cùng là như thế nào đi ra cái này bất đồng! Cô đọng chín đại huyệt khiếu, nhen nhóm Cửu Dương Thần Hỏa, dùng Cửu Dương Chân Luyện Hồ Lô vi đỉnh, luyện ra mạnh nhất thần chi thân thể. Mà lại xem Âu Dương Húc như thế nào cầm trong tay Tử Mãng Phệ Hồn Thương, chân đạp hung thú Đằng Xà, thành tựu thuộc về mình Luyện Thần chi lộ!…
aaa…
×Đoàn Thế Lân không yêu em như cách em muốn, nhưng không có nghĩa rằng hắn không yêu em×…
thể loại: giống ngôn tìnhChú ý: Truyện KHÔNG sử dụng cảnh nóng, 18+Đôi khi sinh ra là một cá bình thường, nhưng nếu có may mắn cuộc đời sẽ khác, bạn...có tin vào may mắn?…
Xem rồi biết…
Chúng ta quen biết nhau từ trước, giữa em và anh đều là những đứa trẻ đang kịp lớn. Uyên Vy và Tuấn Anh liệu chúng ta có thể cho nhau một cơ hội để bước tiếp. Liệu Vy, em có thể mở lòng sau hàng tá những đau thương mà vũ trụ đã gửi gắm."Em cũng không biết nữa..."Một trái tim bình ổn, một cuộc sống an nhiên là thứ ưu tiên hàng đầu. Vy chọn cuộc sống an toàn, em không muốn đánh cược bản thân.Tuấn Anh, anh có thể gác lại những bộn bề trong cuộc sống và có đủ kiên trì để một lần nữa bước vào cuộc sống của Uyên Vy...Sau tất cả, chi ít chúng mình đã trao nhau tấm chân tình tuyệt đẹp ấy... Ở thế gian này, cầu chúc mỗi người như chúng ta đều hạnh phúc !…
Cuộc sống của saniwa đã trở nên khốc liệt khi gặp bọn kiếm trai này. Đón xem nha >∆<…
đoản ngon tình…
Shortfic đầu tiên trong cuộc đời au, chân thành cảm ơn mọi người đã ghé qua nơi đây :3…
Takemichi một kẻ ngu muội trong tình cảm một kẻ dấn thân mình vào hố đen tuyệt vọng để biết bao nhiêu tủi hờn của người khác đắp hết lên bản thân mình!!!!-Mikey:•chát•mày câm•chát• tao cho mày nói à _hắn vừa nói vừa giáng từng cái thật mạnh vào cậu.__thật đau đau quá__......-Takemichi:thật mệt mỏi nhỉ Dosu mày chờ tao ở đó lâu rồi nhỉ tao xuống với mày đây chờ tao xuống đó chúng ta bắt đầu lại.....[Liệu rằng kẻ ngu muội này sẽ đi đến đâu. Cậu sẽ có phản ứng như thế nào khi bị chính người mình cứu phản bội lại][Đó có phải là nuôi ong tay áo hay không ???]Mọi người cùng đón chờ nhaaa!!!…
Chỉ là một truyện tình giữa các hải quân và những hải tặcCredit design bìa: @NhatHa09…
"Vũ Gia Khang, mày là chấp niệm lớn nhất cuộc đời tao" _ Cao Mai AnhNhững năm đó, cuộc đời Gia Khang tẻ nhạt lắm. Nhưng Mai Anh chính là tia sáng của cuộc đời Gia Khang. Mang đến cho người ta cảm giác tích cực và chữa lành.Thanh xuân giống như một cơn mưa rào, cho dù bạn bị cảm nặng vì cái lạnh, bạn cũng muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Những năm tháng cấp 3 ngắn ngủi lắm, chỉ cần qua đi 1000 ngày nắng, ta lại kết thúc năm tháng tuổi trẻ ngây ngô thuần khiết như đóa bồ công anh ấy. Gió nhẹ lây qua từng dãy lớp học cũ, nơi chiều tàn có chút vấn vương.Ở ngăn bàn có cuốn truyện đang đọc dang dở. À thì ra là tình yêu tuổi mười bảy!Tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu. Là những năm tháng cuồng nhiệt của những câu cậu học trò đang tập đổi mình trưởng thành hơn. Sẽ có những giây phút tinh nghịch, những người bạn ta không thể quên, nhưng kí ức đẹp dưới sân trường. Là những tâm tình vu vơ mà không thể nào thổ lộ được. Câu truyện xoay quanh về một nhóm bạn thân 5 người. Cao Mai Anh - Vũ Gia Khang - Lâm Minh Khôi - Đỗ Hoàng Bảo - Lê Gia Hân. Họ đều là những người mang trong mình ưu điểm và khuyết điểm khác nhau. Chính vì thế nên họ luôn là một phần không thể thiếu trong thanh xuân của mỗi người. Một cô gái theo đuổi bạn học của mình hơn 3 năm, gặp nhiều thử thách khiến cô có ý định lùi bước. Nhưng vì chấp niệm quá lớn khiến không một ai có thể thay thế người ấy được. Những năm tháng cấp 3 ngây ngô, tinh nghịch và chuyện tình cảm đôi lứa sẽ được gói gọn ở cái gọi là trạm hồi ức…