Truy Thê
Liệu có mấy lần quên..._A Little Story by ZiL and SP…
Liệu có mấy lần quên..._A Little Story by ZiL and SP…
Đọc đi rồi bít. Hihi😊😊😊…
Đây là câu chuyện đầu tiên mình viết về AOV. Mong mọi người góp ý ^-^…
Những câu chuyện kinh dị.Nếu bạn muốn chứng tỏ mình không sợ thì hãy đọc thử xem…
HỌC BÁ TỎ TÌNH VỚI TÔI.Tác giả : Gấu…
Tác giả : Thanh Vân Đãi Vũ ThìEdit/ Beta : Sa Nguyên, Hà ThủyRaw : Kinzie, Kho tàng đam mỹThể loại : Gương vỡ lại lành, tra công, HELưu ý : Ngược, có mìn có lôi nhưng tác giả đã gỡ, tuy nhiên các tiểu thiên sứ chuộng ngọt chớ nhảy.Văn hiện thực hướng, công thụ lăn lộn trải đời 7, 8 năm, không nên hỏi còn zin hay mất (cái này mình cũng không khuyến khích hỏi, có chút không thích)Tiết tử :Lúc Thẩm Dư Chu tìm tới quán bar cũng là lúc cậu em mặc kệ đời Thẩm Lục nhà anh bị Thần Diệp kabedon vào vách tường khi đang trên đường đến WC.Lúc đó hai tay Thần Diệp chống lên tường, đầu cúi xuống, miệng cũng gần như đáp lên mặt Thẩm Lục, dáng vẻ mười phần ăn chơi cộng với đùa giỡn zai nhà lành, Thẩm Dư Chu nhất thời không thể nhận ra là cậu.Vì vậy Thẩm Dư Chu ôm một bụng tức giận đến nói với gã ăn chơi kia: "Mày đang làm gì đó?"Giọng điệu rất là không khách khí.Một câu ra khỏi cửa miệng, Thẩm Lục liền dùng đôi mắt ướt nhẹp nhìn lại anh, còn tỏ ra đáng thương, nhõng nhõng nhẽo nhẽo mà gọi một tiếng 'Anh'.Tầm mắt của Thần Diệp cũng quét tới, cậu vừa nhìn thấy là Thẩm Dư Chu thì bao nhiêu hào quang xuân thủy đào hoa mê muội xung quanh người liền tan biếnCái nhìn này, làm Thẩm Dư Chu sửng sốt.Thần Diệp cũng sửng sốt.Cựu tình nhân đã lâu không gặp, lúc tương phùng thì một tên còn không biết xấu hổ mà đi thả dê em trai ruột của tên còn lại. Ai rơi vào tình cảnh này cũng sẽ lúng túng thôi.…
Tác giả: Miêu Lạp LạpVăn ánTiểu cá chép một mình tu hành mấy ngàn năm, rốt cuộc hóa thành hình người có thể đi thế gian độ kiếp rèn luyện, không nghĩ tới ở kiếp trung gặp thích người, vì thế trận này kiếp liền không dứt mà độ đi xuống.Côn Bằng là cái lười, cả ngày ẩn cư ở núi rừng trung không tư tiến thủ, mỹ kỳ danh rằng vô dục tắc cương. Thành tiên có cái gì hảo, nào có ở nhân thế gian tiêu dao tự tại. Tần Nguyệt chỉ nghĩ lâu lâu dài dài mà làm một cái danh chấn giang hồ kiếm khách, không nghĩ tới tùy tay cứu một cái tử sĩ, thế nhưng cho hắn rước lấy hạo nhiên thiên kiếp.Tần Nguyệt xoa xoa Tần Giang đầu, khóe môi mang theo ôn nhu ý cười: "Ngươi ngày ấy hướng ta hành lễ là ý gì?"Tần Giang quỳ một gối xuống đất, trịnh trọng nói: "Lấy mệnh tương hộ, sinh tử không phụ."Tần Nguyệt nội tâm thở dài, một cái không thấy trụ người này liền muốn quỳ xuống, bất đắc dĩ mà cũng khuất tả đầu gối cúi xuống thân đi nhìn thẳng người nọ đôi mắt: "Về sau ngươi che chở ta, ta cũng che chở ngươi, tốt không?"Ôn nhu công x trung khuyển thị vệ chịuĐại độ dài ở viết hai người cùng nhau ở nhân thế gian ẩn cư vụn vặt hằng ngày, chủ yếu là rải đường, nhẹ ngược ( cũng là vì mặt sau càng vui sướng rải đường ), não động ước bằng không, hơn nữa cùng tiên hiệp quan hệ không lớn.Vai chính: Tần Nguyệt, Tần Giang Một câu tóm tắt: Ôn nhu công x trung khuyển ảnh vệ thụ…
Mẫu truyện ngắn, ngắn mà răm…
Truyện ngẫu hứng…
thấy nhiều bạn quan tâm nên mình đăng lên đây để chia sẻ câu chuyện bi thương nàymông mn đừng chửi ạ…
Nhắc lại nhvật trong truyện:- Thầy giáo: jone-hs nữ: zoe-2 hs nam: sven và bron- Phần 2 nói về cái chết của 3 hs trong trường do người thầy độc ác gây ra và cái kết thảm khóc…