Cậu chủ nhỏ

Cậu chủ nhỏ

56 1 1

Trích Đoạn🌚Đừng...ức Cậu Chủ...//Cậu e Sợ Nhìn Cậu chủ "Nhỏ"//Gọi tên Tôi!___________________________________Ố Là laaaaaaaaaaaaaaaaaaHy Kiu tao Là Lyl Đi Ha Hay Là Lil Cx Đc Mà cx đéo khác gì đâu Gt sương sương Thì Thế Anh Hay còn đc Mng Bt tới Là Andree Ở đây Chỉ là" TƯỞNG TƯỢNG " thôi Nhé chứ k Theo TG thực Đâu Ở đây Andree Bé hơn Bảo( Bray) 4 tủi nhoaaaCòn Thanh Bảo hay Còn đc Mấy ae Anti Nyc Gọi Là Bray Là 1 Người hầu trong Nhà họ Bùi Có nv Chăm Cho Cậu chủ NHỎ họ Bùi đến năm 20 Tủi_________T cho Bảo 21 tuổi nha Còn Thế Anh Thì chắc tụi bây cx bt Mà thôi nó Cho đúng Kịch Bản=)))Thế anh 18 Tủi ( ê mà đúng k T ngu Toán t k bt )Mà thôi cứ mặc định andree Nhỏ hơn nên Là em Của bảo v Đi K qTrong Tủi tácccLyl&Lil Nèeee…

CHỈ ANH VÀ TÔI

CHỈ ANH VÀ TÔI

3 1 1

Tác giả : Dương Tuệ Nhi Sáng tác : Dương tuệ NhiMô tả : Nam x Nam * Nhân vật N9 Dương Viễn x Đoàn Minh Nhân Vật phụ : Cậu cả : Đoàn TuấnChị dâu : Tuệ NhãCha : Đoàn Văn VươngMẹ : Kiều DiễmQuản gia : Ông Trương - A viễn cậu được nhận nuôi lúc 8 tuổi ở trại mồ côi ở phía tây Hong Kong cậu sống ở căn nhà phụ của nhà họ Đoàn " Chào con ta là Kiều Diễm sau này con cứ gọi ta là dì Diễm là được "Người phụ nữ này vừa nói xong nắm tay tôi đi vào trong tay của người phụ nữa này thật mềm và đẹp nhìn bà tôi lại thấy hình bóng của mẹ mãnh mai dịu dàng và ấm áp biết bao khi bước vào nhà tôi thấy một người đàn ông trang nghiêm đang ngồi một tay là tờ báo một tay là tách trà còn nóng khói nghi ngút " Nào con chào cha đi "Tôi ngước lên nhìn bà rồi lại quay nhìn ông người đàn ông này thật đáng sợ tôi nép mình sau người của dì Diễm ông ấy nhìn tôi làm tôi bất giác rung lên " Co...con chào cha "Tôi cuối đầu không dám nhìn lên vì sợ hãi tôi để ý kế bên ông là một cậu bé lớn hơn tôi Cậu bé đó là cậu hai của nhà họ Đoàn . Đoàn Minh cậu nhóc đang ngồi đánh cờ với ông Đoàn cậu bé khá ít nói và không tiếp xúc nhiều ông Đoàn chỉ nhìn và phẩy tay rồi lại đánh cờ tiếp có một người đàn ông đi lại dẫn tôi đi khi tôi đi ra khỏi căn nhà này ở phía sau .......…

Andray|| Chuyện chúng mình

Andray|| Chuyện chúng mình

568 72 2

cp: andreexbray========="andree, nếu anh không làm được thì để người khác làm đi." - karik mệt mỏi nói, hắn ngồi trước cửa phòng phẫu thuật mà lòng đầy lo âu. em trai hắn - trần thiện thanh bảo nhập viện rồi."thằng bé yêu anh rất nhiều, vậy nên em không muốn làm khó anh." - nói được một đoạn, hắn tỏ vẻ căng thẳng, ngón tay cứ cựa quậy không yên. karik thật sự muốn lao vào andree mà đấm cho mấy cái, nhưng như thế gọi là bất kính không nên. một phần vì gã là đàn anh, phần còn lại là vì thanh bảo. hắn không muốn em trai mình phải chịu thêm bất kỳ tổn thất không đáng có nào nữa. - "nhưng... nếu anh không yêu nó, cũng đừng khiến thằng bé ra nông nỗi này."cưỡng hiếp trong cơn say mèn của bia rượu, gã đắm chìm trong sắc dục còn thanh bảo lại chìm trong sự bi thương.karik kết thúc câu chuyện bằng một tiếng thở dài. cho đến khi bác sĩ thông báo tình hình của nạn nhân thì họ dường như chẳng nói với nhau thêm nổi một câu nào nữa. va đập mạnh ảnh hưởng tâm trí của bệnh nhân, có lẽ thanh bảo sẽ không nhớ được vài điều. vị bác sĩ đã khuyên rằng người nhà đừng nên tác động quá mạnh sẽ ảnh hưởng đến não bộ, còn hắn chỉ mong rằng em sẽ chẳng còn chút kí ức nào về đêm kinh hoàng hôm qua."anh xin lỗi.""lời xin lỗi không có tác dụng gì đâu andree." - karik lạnh nhạt đáp lời. - "sau này em sẽ lo cho bray, cảm ơn anh vì quãng thời gian qua."andree cảm nhận được chứ, rõ ràng chữ 'cảm ơn' mà hắn thốt ra còn chẳng mang hàm nghĩa vốn có của từ 'cảm ơn'.…