Trọng Sinh Hưởng Thụ Niềm Vui Thanh Xuân ~ by asfphiaa

Trọng Sinh Hưởng Thụ Niềm Vui Thanh Xuân ~ by asfphiaa

14 1 2

Chào các cậu, tớ là asfphiaa, tác giả của bộ truyện đầu tay này. Truyện thuộc thể loại trọng sinh, teen fiction và ngôn ạ! Mong các cậu ủng hộ nhìu ạ!Tóm tắt truyện: Cuộc đời cô thế là đã chấm dứt vì phát hiện bạn trai và bạn thân qua lại!? Ai sì bà, cô không chấp nhận sự thật, một đời đã chọn sai người, sai cách để sống, bỏ lỡ nhiều điều, kể cả người yêu mình sâu đậm... Sao lại có người ngốc như thế. Cô không can tâm, có kiếp sau, nhất định sẽ hưởng thụ, xoá tên khốn Trương Bách khỏi cuộc đời, làm lại từ đầu! Ấy vậy mà tỉnh dậy lần nữa, lại trở về bàn học cũ năm xưa rồi, còn được theo đuổi bởi nam thần học bá khi xưa đã từ chối. Vụ gì vậy, tôi chỉ muốn tập trung sự nghiệp thôi mà!?…

GI | TomoKazu | Đôi mắt

GI | TomoKazu | Đôi mắt

105 25 1

Kazuha đứng trước biển. Hiếm khi bầu trời của Inazuma trong xanh và xinh đẹp đến như vậy. Ánh nắng chan hòa, mây trắng lửng lơ, giống hệt như thiên đường sau những ngày bầu trời chỉ toàn một màu đen của mây mưa và tím của sấm sét.Vậy ra, anh ta cũng là một kẻ đáng tin.Kazuha vun lại củi, và nhóm một ngọn lửa. Lửa cháy bập bùng, lách tách. Giống như con người chỉ cần vươn tay hái trái cây trên cao, cậu cũng chỉ cần một lần để tóm được chú cá tội nghiệp đang lang thang ở dưới nước.Một miếng cá không bị cháy, vừa đẹp.Nhưng nó thiếu một cái gì đó, một cái gì đó mà Kazuha không nhớ ra nổi. Giống như trái tim cậu vừa bị khoét một lỗ, mà cậu không làm sao biết mảng thiếu của nó đang ở đâu.Mãi sau này, Kazuha mới nhận ra, miếng cá đó là miếng cá nướng đầu tiên cậu không ăn cùng Tomo.…

aafasf

aafasf

27 0 1

asfsag

asfsag

65 0 1

âaasfa

âaasfa

5 0 1

1sdfasdfasfdasf afd
SAFASF
asdfadfasfafasfa
SDASFAD

SDASFAD

72 0 1

jasfhbg

jasfhbg

50 0 1

sdfvasf

sdfvasf

31 0 1

adsfasf

adsfasf

136 0 1

asfsafe

asfsafe

33 0 1

GI | TomoKazu | Qua ô cửa kính

GI | TomoKazu | Qua ô cửa kính

283 54 3

Hôm đó, anh vẫn đứng bên cửa sổ. Cậu vẫn xuất hiện cùng chiều tàn, từ từ chơi nhạc. Mặc dù đã tự dặn mình không nên nhìn người ta thế này nữa, nhưng anh không kiềm được. Tiếng đàn vô thanh của cậu giống như tách trà chiều dịu nhẹ, uống vào một lần là mê đắm.Đột nhiên cậu dừng đàn, quay lại nhìn qua ô cửa kính. Mắt anh và cậu giao nhau một khắc. Anh giật mình, định lủi đi mất. Nhưng bàn tay vẫy gọi của cậu làm anh dừng lại. Cậu từ tốn mở cửa sổ. Trước mắt anh, cậu đặt nhẹ cây đàn lên vai, hít một hơi sâu, rồi kéo một khúc nhạc. Nắng vàng in lên cả cậu và đàn, còn gió thì nhẹ thoảng qua, như muốn đưa những giai điệu lại gần anh hơn. Lần đầu tiên, anh thực sự nghe được tiếng đàn của cậu. Tiếng đàn trong trẻo, vô tư, và đẹp đẽ biết bao. Những nốt nhạc ngập đầy vào anh, như một chiều hạ êm ả không oi nóng. Mắt anh lấp lánh những ánh nắng và nhịp điệu của bài ca.…

asfsafsd

asfsafsd

61 0 1

ádasffds

ádasffds

70 0 1

fasfasdf

fasfasdf

71 0 1

asfdsgdfg

asfdsgdfg

841 0 9

dsafasfg

dsafasfg

205 0 1

dasfffff

dasfffff

36 0 1