[Imagine/Girl] [YoonTaeKookHope] [NamJinMin] Love Yourself

[Imagine/Girl] [YoonTaeKookHope] [NamJinMin] Love Yourself

337 25 1

Trước khi trở thành kẻ tàn phế, Jung Hoseok là bảo vật duy nhất của Jeon Jungkook.Trước khi mất đi người bạn thân, Jung Hoseok từng là bảo bối thầm lặng của Min Yoongi.Trước khi giết đi anh trai mình, Jung Hoseok là một bóng ma mập mờ mà Kim Taehyung chưa hề để ý.Trước khi quá khứ thực sự trở lại, Jin chưa bao giờ phát hiện ra những tình cảm thầm kín bên trong mình và cả con người kia.Và trước khi tất cả mọi thứ sụp đổ, những bản ngã dần dần trỗi dậy...-----+++++++++-----++++++++---Thực sự là tôi vừa xem lại Theory Love Yourself, và ý tưởng về fic này bỗng dưng bật lên như một khối lò xo. Ban đầu vốn là ý tưởng cho HopeMin [Tôi vốn có ý định đổi gió, nhưng mà chưa đổi thì bị gió tạt sml rồi nên thôi lại chuyển ngược về Hope thụ.], tuy nhiên sau này lại thành ra như thế này. Tâm lý các nhân vật có lẽ là khá phức tạp, nhưng tôi hứa sẽ diễn đạt dễ hiểu nhất có thể. Bối cảnh fic khá trùng với bối cảnh MV, chỉ trừ một vài đoạn. Và có lẽ nên nhắc luôn, genre của truyện là Love Polygon [A thích B, B thích C, C thích D, D thích A, hoặc là A, B, C, D... cùng thích một người], không phải thịt văn [cao H], nên không có gangbang 34some các kiểu con đả điểu gì đó đâu. Nếu muốn có H, hãy cố gắng đợi đến kết cục, và báo trước là chỉ 1:1 thôi.Dù sao cũng cảm ơn các bạn vì đã đọc mấy dòng summary tản mản này. C húc các bạn đọc truyện vui vẻ, có điểm gì bất đồng hãy cứ thẳng thắn comment hoặc inbox, tôi sẽ rep và xem xét sửa đổi ngay.À quên nữa, đừng mang con của tôi đi đâu nhé. Nếu cần chuyển ver, hãy nói với mình một tiến t…

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương [PHẦN 5] 801-1000

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương [PHẦN 5] 801-1000

1 0 158

"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!…

Papa ơi, chạy nhanh đi Daddy đến rồi!

Papa ơi, chạy nhanh đi Daddy đến rồi!

776 43 9

Tác giả: Ngũ Nguyệt Thất NhậtThể loại: Hiện đại, hắc bang,...Edit: Yeon Rin - Tiểu LinhMô tả:Một đêm buông thả bản thân cậu đã nhất quyết đòi ra ngoài, không phải chỉ là một cái "màng mỏng" hay sao? Cậu không cần.Cậu đã kiếm đại một người đàn ông để biến bản thân thành người đàn ông chân chính.Nhưng không ngờ, người đàn ông mà cậu tùy tiện tìm lại là ông trùm của hắc đạo hơn nữa lại mang thai "long loại".----Anh trẻ như vậy đã leo lên vị trí vương giả, có rất nhiều người muốn lấy mạng anh, theo dõi anh từ trong bóng tối.Trong một lần chạy trốn anh đụng phải một chàng trai."Miếng mồi đưa tới miệng rồi mà còn không dám ăn, anh thật không đáng làm đàn ông..."Cũng bởi câu nói này, anh cướp lấy thân thể cậu, lưu lại trên người cậu dấu ấn của mình.Nhưng vì đêm đó mà sáng hôm sau anh bị cảnh sát bắt và chịu bảy năm tù.----Bảy năm sauAnh giống như vương giả ra khỏi nhà giam, biến đổi trong chớp mắt, anh đã trở thành một giám đốc nổi tiếng toàn cầu.Mệnh lệnh đầu tiên anh đưa ra chính là "tìm ra chàng trai kia, nhất định phải bắt sống đến đây."Trích 1:"Papa, papa, dady tới""Cái gì? Anh ta ở đâu?""Đang ở cửa""Bảo bối, con nghe papa nói, chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nhưng mà... chạy trốn cũng rất quan trọng.""Hả? Vậy phải bình tĩnh hay chạy trốn?""Ngốc quá, đương nhiên phải bình tĩnh và chạy trốn, mau!"Mỗ bảo, chảy mồ hôi......Trích 2:"Papa, papa! Daddy lại tới nữa!""Cái gì? Còn không mau chạy thôi?""Không kịp rồi, daddy đang ngồi bên ngoài.""Bảo bối, con nghe pa…