[Short fic _woogyu ] Bỏ Qua Thê Giới [ BQTG ]
Bỏ qua thế giới này..Tôi thương cậu.« Kim Sunggyu !! Tôi đến rồi !! Cậu là đang ở đâu ?! » Au : Kim2804 ( Kim Thánh Khuê )…
Bỏ qua thế giới này..Tôi thương cậu.« Kim Sunggyu !! Tôi đến rồi !! Cậu là đang ở đâu ?! » Au : Kim2804 ( Kim Thánh Khuê )…
Vô truyện thì biết, nhìn cái gì mà nhìn?…
Cùng ác ma ở chung là cái gì cảm giác? Mỗi ngày giải khóa tân tư thế, eo đau bối đau chân rút gân! "Ngươi không phải nam nhân sao, như thế nào môi so nữ nhân còn ngọt?" "Ngươi không phải nam nhân sao, như thế nào ngực so nữ nhân còn mềm?" "Ngươi không phải nam nhân sao, như thế nào tiểu đệ đệ sẽ biến thành tiểu muội muội?" Nàng khiếp sợ, "Ngươi như thế nào biết." Hắn lý thẳng.. Các vị thư hữu nếu là cảm thấy 《Hello, giáo thảo đại nhân! 》 cũng không tệ lắm nói thỉnh không cần quên hướng ngài QQ đàn cùng trên Weibo bằng hữu đề cử nga!https://truyentiki.com/hello-giao-thao-dai-nhan.25463/…
Có một lâu đài đã được xây dựng hàng trăm năm nằm cô lập trên một bãi biển.Lúc trước,có một người phụ nữ bí ẩn đã mua lại và dùng nó làm một trại trẻ mồ côi.Dần dần nơi đây được biết đến nhiều hơn,nhiều người đã gửi tiền cho những đứa bé tội nghiệp nhưng sau khi nhận tiền người phụ nữ đó đã cắt tóc,móng tay và giết chúng.Cho đến một ngày mọi chuyện bị phát giác,bà ta bị bắt và bị hành hạ đến chết giống những gì bà đã làm.Lâu đài cổ bị bỏ hoang và mang một lời nguyền khủng khiếp...Cho đến một ngày,một đám bạn trẻ bước vào toà lâu đài và đánh thức bà ta dậy,giải thoát cho lời nguyền đáng sợ....…
Duyên phận đã đưa chúng tôi gặp nhau phải trải qua biết bao niềm vui nỗi buồn để có nhau........…
Đọc đi nhó. Có gì tôi sẽ ra phần 2 hoặc truyện khác nha.…
Cuốn tiểu thuyết mang màu sắc tự truyện theo dòng nhật kí của những người xưa cũ…
--------…
Cứ đọc đi rùi biết chứ tui lười lắm…
Nó là trí não, đến từ ngoại vực. Nó là một cái trò chơi, càng là nhân loại cuối cùng sinh tồn nơi.đây là một cái ước tương đương bug sát thủ tiến vào võng du tân thế giới, nỗ lực phát triển thế lực, ý đồ tranh bá tam quốc chuyện xưa.https://truyentiki.com/vong-du-tam-quoc-chi-tan-the-gioi.25472/…
Đây là bổn tương đối chính thống tây huyễn tiểu thuyết, có tinh linh, người lùn cái loại này, nữ cường văn, không có nam chủ, cũng không có ái muội đối tượng, cơ bản không đề cập tình cảm miêu tả, có thực lực tăng lên miêu tả, nhưng cũng không phải dựa thăng cấp tới thúc đẩy tình tiết phát triển. Cứ như vậy, mặt khác còn có người đọc đàn: Ngũ ngũ bát lục nhất nhị cửu bát tứ.https://truyentiki.com/phong-ngu-lu-trinh.25491/…
Rừng Lucinda có 1 cặp song sinh là đại công chúa Helen Bush và nhị hoàng tử Henry Bush. Trong lúc đi nghỉ dưỡng tại Lục địa Rishima tình cờ cứu được một người sói đang bị thương, nhị hoàng tử rủ lòng thương xót nên mang về hoàng cung chăm sóc." Raymond à đau quá, anh ôm em chặt quá. "" Nói đi tên em định đưa thư tình cho là gã nào? " Cặp mắt Raymond đỏ ngầu. Sau khi đi khiêu chiến ma tộc xong, nôn nóng đi về phòng Henry để được cậu ôm ấp ai mà ngờ cậu khoe rằng mới viết xong thư tình cho gã nào đó, nhờ hắn đọc giúp nêu cảm nghĩ. Hừ ai mà thèm đọc. " Hức, ngốc. Người ta đã ám chỉ tới mức đó mà vẫn không hiểu, thư tình là viết cho anh đó, đồ người sói chậm hiểu. Hức, trời ơi buông ra đi đau quá đi mất. " Tinh linh cứ 5 người là có tới 3 người da thịt cứ như thuỷ tinh, dễ đau dễ vỡ. Huống chi nãy giờ Raymond cứ ôm chặt Henry làm cậu đau không chịu nổi. Dù có đần độn tới đâu thì ai nghe đến đây cũng hiểu người Henry thích là anh. Raymond trực tiếp đơ luôn, chỉ biết theo bản năng mà ôm khẽ lại người trước mặt vì cậu kêu đau. Anh bế cậu lên giường, bản thân thì quỳ xuống dúi đầu vào lòng cậu." Sao lại khóc, có ai bắt nạt anh à? Để em giải quyết họ nhé. " Henry vuốt ve bộ lông của người thương. Mỗi lần Raymond làm nũng là lại hoá sói, dễ thương quá đi mất." Ừ, bọn ma tộc ý. "Ma tộc, một đám nằm lăn lóc bởi một đòn của Raymond - Mẹ nó, ai bắt nạt ai cơ chứ?" Được, mai em đem từng tên một quỳ xuống xin lỗi anh. "Raymond giương mắt nhìn cậu, người anh xem như trân bảo mà nâng niu.…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
Lần đầu viết, viết cho vui , ném gạch đá cứ ném hỏng ai cấm. Tiếp thu góp ý.Thể loại: ngọt, xuyên, ảo ma, hài.......…
Lần đầu viết truyện Đồng Nhân , mong mọi người ủng hộ ❤️…
Lý vui vẻ ở chấp hành nhiệm vụ khi, vào nhầm cổ mộ......tỉnh lại sau, liền phát hiện chính mình đi tới một cái không biết cái gì triều đại cổ đại.đi vào cổ đại, chính là đem nàng cái này binh cấp khó hỏng rồi, còn hảo ông trời đối nàng chiếu cố, tới rồi dị thế làm nàng mang đến một cái tùy thân không gian.hắn, lương tử mặc họ đại tề quốc họ. Lại ở sơn dã thôn trang quá kham khổ nhật tử.thiên tai trước mặt, nàng dùng trong không gian đồ ăn, cùng hắn sóng vai giúp đỡ các hương thân, vượt qua gian nan nhật tử. Lâu ngày sinh tình, hai người định ra chung thân.hắn vì hoàn thành mẫu thân lâm chung trước di nguyện, muốn lấy lại hẳn là thuộc về chính mình đồ vật, giấu tài mười hai năm, rốt cuộc cùng hoàng quyền khống chế giả, triển khai con kiến cùng voi sinh tử vật lộn.ở Lý vui vẻ dưới sự trợ giúp, hắn vạch trần một đoạn không muốn người biết hậu cung bí mật.kẻ thù là cái kia tay cầm sinh sát quyền to, hoàng đế! Hắn muốn như thế nào mới có thể chính tay đâm sát mẫu kẻ thù? Đoạt lại thuộc về chính hắn hết thảy?https://truyentiki.com/mang-theo-khong-gian-di-lam-ruong.25494/…
Họ yêu em nhưng từ khi con ả đó đến, họ ruồng bỏ đánh đập em còn em chỉ biết chịu đựng. Cho tới một ngày, không hiểu vì sao em biến mất, họ lo lắng tìm em và nhận ra từ trước tới giờ trái tim họ luôn dành cho em chứ không phải con ả kia, suốt 4 năm tìm em không có tung tích, tim họ nhói. Rồi một ngày em bỗng trở lại, đôi mắt xanh ấy vẫn còn nhưng mái tóc vàng nắng kia chẳng còn đâu nữa mà thay vào đó là mái tóc đen tuyền, mượt mà. Cậu không biết họ là ai. Tim họ lại nhói và những kí ức ùa về, hình ảnh cậu trai tóc màu vàng nắng dắt tay họ đi trên những con đường, ánh sáng từ cậu chiếu vào họ...tắt rụp.#Alltake#fanfiction…