(Truy Lăng) Nghịch Thiên Đổi Mệnh

(Truy Lăng) Nghịch Thiên Đổi Mệnh

152 8 2

tác giả : mặc hương đồng khứutác giả đồng nhân : tiểu vô danh cuồng hoalưu ý:- Mình viết chỉ để thảo mãn niềm đam mê nếu có sau sót mong bỏ qua- Gach đá mình sẽ đứng yên chịu trận nhưng nếu đó là lý do có thể chấp nhận nếu mình viết sai.-Cis hơi OOC nhưng mình sẽ cố bám sát nhất có thể.- Và kết là đây là tiểu thuýet nên ko cần logic có yếu tố nào ko hiểu thù mình sẽ giải thích Sau khi tu chân giới xuất hiện nhiều sinh vật kì lạ cùng những mối gây hại hoàng hành làm Tứ đại gia tộc sớm ngồi không yên. Chiến đâu vất vả với các sinh vật kia thì tất cả mọi người chết hết ngay cả cữu cữu, đại cữu, lam cảnh nghi, trạch vu quân và hàm quan quân và cả lam tư truy chỉ còn lại một mình hắn là kim lăng sống sót qua vụ đó nhưng không lâu sau cũng bị chết do trúng độc của sinh vật kì lạ kia nhưng hắn không nhớ là mình bị đầu độc. Hắn mơ màng tình dậy trước mắt là cảnh tượng trước sự việc thảm khốc xảy ra 4 năm. Vậy là hắn đã trọng sinh rồi có thể làm lại từ đầu. Hắn tìn đủ mọi cách để ngăn chuyện này có để lộ 1 út về sự thay đổi của hắn ...…

Buổi gặp gỡ định mệnh

Buổi gặp gỡ định mệnh

6 0 1

Tôi gặp anh vào một buổi chiều man mát, nồng nàn mùi hoa sữa bên bờ hồ có lànnước trong như mảnh pha lê. Anh là chàngtrai đẹp hơn những anh chàng trong tưởng tượng của tôi. Một chàng trai cao ráo, trắng trẻo, đôi mắt tựa sao là điểm thu hút ánh nhìn của các cô gái cùng nụ cười rạng rỡ , dịu dàng. Hoàn toàn trái lạivs anh, tôi là đứa con gái vừa lùn lại vừa xấu, song hànhcùng hai mắt kính cận. Thật quá thảm hại! Sau một ngày học tập mệt mỏi, tôithường chạy bộ ở công viên để giải tỏa stress, thư giãn đầu óc bằng việc thả hồn vs thiên nhiên. Cảnh vật ngày hôm nay đẹp tựa bức tranh . Toi cảm thấy mình lạc vào một thế giới khác. Một thế giới thơ mộng có tiếng ai ca thật trong trẻo. Tôi vừa ngắm vừa thầm khen ngợi, ko để ý đường nên va vào viên đá và ngã khuỵu gối xuống đường. Chiếc quần để tôi đi tập thể dục bây giờ đã rách một mảng lớn còn đầu gối thì tím bầm có chỗ chảy máu. Một giọng nói vang lên:"Em ko sao chứ? Có đau ko?". Tôi ngẩng đầu lên nhưng ko nói gì chỉ gật gật vài cái. Tôi làm sao có thể ko rung động trước lời hỏi han ân cần của một người con trai đẹp như vậy? Anh chìa tay trước mặt tôi, có vẻ muốn giúp tôi đứng dậy. Tôi đưa tay ra nắm lấy bàn tay mềm mạicủa anh như thể hiện sự tin tưởng tuyệtđối. Anh đưa tôi đến ghế đá rồi bảo tôi ngồi chờ. Thoáng thấy anh chạy tới cửa hàng y tế mua gói bông và lọ cồn. Anh ngồi xuống trước mặt tôi, nhẹ nhàng nâng chân tôi lên và rửa vết thương. Nhìn anh ở góc độ này lại càng hơn khi lộ rõ sống mũi thẳng và cao. Vẻ đẹp của…