[TẤN BẮC] NHƯ MỘNG TỰ THƯỞNG

[TẤN BẮC] NHƯ MỘNG TỰ THƯỞNG

40 5 7

Tác giả: Tống Lực Tâm Thể loại: Tấn Bắc đồng nhân, huyền huyễn, quỷ dị, ngược luyến, kiếp này kiếp trước Dịch: Cố Luyến . Vì sao y lại chết? Vì sao thi thể của y lại nguyên vẹn không tàn tro? Dây tơ hồng quấn quanh chân, là ai đã hận y đến như vậy, quyết đem y vĩnh viễn trói buộc, dù là hồn phách cũng mãi mãi vẫn phải ở lại đây, không thể luân hồi? Phượng văn đó là ai đã khắc lên người y? Giá y(*) đỏ rực, là ai đã mặc cho y, hoa văn tinh tế lại là đạo bùa chú vây hãm, muốn chuyển kiếp trừ phi phải được chính người cùng thực hiện khế ước cắt đứt ước định, là ai đã yêu đến mức vạn kiếp cũng không muốn buông, khiến y bị giam cầm, ngàn vạn năm chỉ có thể là của hắn? Chấp niệm quá lớn nhưng lại không thể nhớ, chỉ còn sót lại 2 chữ vĩnh viễn không thể quên - Chờ đợi (*) giá y: hỉ phục…

Giới hạn của bạn chỉ là xuất phát điểm của tôi

Giới hạn của bạn chỉ là xuất phát điểm của tôi

107 0 3

BẠN HỌC ĐỀU ĐÃ THÀNH ĐẠT CHỈ CÒN BẠN VẪN LO NGHĨ MẤY GIỜSÁNG THỨC DẬY CUỘC ĐỜI ĐA SỐ MỌI NGƯỜI ĐỀU THUA BỞI MỘT CHỮBẠN THÍCH NGHE KINH NGHIỆM CỦA NGƯỜI KHÁC BỞI BẠN KHÔNG HỀMUỐN CỐ GẮNG MỖI NGÀY LAO VÀO LÀM VIỆC NHƯ ĐIÊN, BẠN KHÔNG MỆT SAO? GIỜ MỖI NGÀY KHÔNG TIẾN THÌ LÙI KHÔNG KIẾM RA TIỀN, LẠI CÒN NHIỀU ĐIỀU CHƯA HỌC HÃY RA NGOÀI GẶP GỠ MỌI NGƯỜI, NÓI NHỮNG CHUYỆN HỮU ÍCH MỘT "BẢN THÂN" KHÁC BẠN CHƯA TỪNG BIẾT ĐẾN AI CŨNG TỪNG THAM GIA MỘT NHÓM KHIẾN BẢN THÂN KINH HỒN BẠT VÍA YẾU ĐUỐI Ư, TẠI BẠN QUÁ NHÀN THÔI BẠN ĐỊNH NUÔNG CHIỀU BẢN THÂN ĐẾN BAO GIỜ? MỌI NGƯỜI CHỈ CHĂM CHỈ ĐẾN VẬY THÌ CHẲNG LO CHẾT VÌ LAO LỰC ĐÂU BẠN TỪNG NÓI KHÔNG MUỐN CUỘC ĐỜI NHÀM CHÁN NHƯNG BA MƯƠI TUỔI BẠN ĐÃ CHẾT RỒI NGƯỜI KHÔNG CÓ LÝ TƯỞNG THỨ BẠN GHÉT KHÔNG PHẢI CUỘC SỐNG ĐƠN ĐIỆU MÀ LÀ SỰ THẤT BẠI CỦA CHÍNH MÌNH "CHỒNG CẬU CÓ TIỀN THẾ, CHĂM CHỈ ĐỂ LÀM GÌ?" PHÚ HÀO CÓ RẤT NHIỀU, QUÁN QUÂN THẾ GIỚI ĐƯỢC MẤY NGƯỜI? THIẾU TIỀN KHÔNG SỢ, CÓ TIỀN NHƯNG BỊ PHỤ THUỘC MỚI ĐÁNG SỢSỰ CHĂM CHỈ TRƯỚC TUỔI 30 QUYẾT ĐỊNH CUỘC SỐNG CỦA BẠN SAU TUỔI 30 PHỤ NỮ CỨ THEO ĐUỔI TÌNH YÊU, TẠI SAO KHÔNG TỰ YÊU LẤY MÌNH?…

Cô gái tôi thích năm tuổi 17

Cô gái tôi thích năm tuổi 17

16 4 1

Văn án Thanh xuân như một chuyến tàu, nó cứ đi theo chuyến hành trình mà nó cần đi. Ở các trạm ga, sẽ có ngưới tới người đi. Nhưng cũng có người đi cùng chúng ta một quãng đường, rồi đến một lúc nào đó họ không nói một lời từ biệt mà dừng chân ở một ngã rẽ, âm thầm bước đi mãi chẳng quay lại. Còn chúng ta cứ viễn vong hy vọng người ấy sẽ trở về dù biết kết quả chính là con số không. Chúng ta không trách mắng khi người ấy rời đi, mà thầm cảm ơn người ấy đã đến chuyến tàu thanh xuân của chúng ta. Đã cho chúng ta những kí ức đẹp khó quên ấy. Chẳng những kí ức đẹp mà người còn để lại vương vấn hối tiếc, chính là những lời nói muộn màng chưa kịp trao. Chỉ cầu mong rằng dù người đó ở nơi đâu hãy vui vẻ hạnh phúc, bình an. Và đừng quên những người bạn đã cùng nhau đồng hành chuyến đi này. - Tớ còn chưa cho cậu biết tớ thích cậu nhiều đến thế nào .... Vậy mà cậu đã đi rồi. Cô gái tớ thích năm tuổi 17 chính là cậu ❤Truyện được cập nhật ở Wattap và Chấp niệm số 1921 Fanpage. Hy vọng bạn nào có mang đi nhớ hỏi ý kiến tác giả.…

Du Ngoạn Tuổi Trẻ

Du Ngoạn Tuổi Trẻ

219 5 1

Du Ngoạn Tuổi Trẻ là câu chuyện kể về cuộc sống của các học sinh cấp ba: thành tích thứ hạng học tập, bạo lực học đường, ghen ghét đố kị, áp lực gia đình, áp lực thi cử, và cả những tình bạn trong sáng, những cô cậu mới mười mấy tuổi đầu mà đã phải chạy dọc ngang đi học thêm từng bộ môn,... Tuổi trẻ là lúc được tự do vùng vẫy. Được ngắm một chàng nam sinh nổi tiếng nhưng kiệm lời. Được an toàn bởi một cô gái nhỏ thông minh yêu lẽ phải. Và được lắng nghe hòa hợp với bạn bè, thầy cô trong một lớp học tràn ngập tiếng cười, cho đến khi tiếng trống trường vang lên, từng tốp học sinh khoác vai ra về trong những chiều muộn hừng đông hồng hào. Tuổi trẻ - là để du ngoạn.*** Warning: Truyện thiên về miêu tả tâm lý và suy nghĩ của nhân vật. Vì từ các chương sau trở đi sẽ liên tục có các bất ngờ, các bí ẩn mà nhân vật phải tìm ra. Chính vì thế nhìn lướt qua một chương sẽ thấy hiếm lời thoại, readers đừng hoảng sợ mà nghĩ truyện dài dòng lê thê nhé :D cái gì cũng có mục đích của nó rồi :D…

Ngày Ta Đã Xa

Ngày Ta Đã Xa

8 1 1

Ngày Ta Đã Xa là một câu chuyện hài hước về tình bạn, tình yêu, tình thân, pha nét dí dỏm, tinh nghịch của bốn người bạn thân cùng học, cùng gắn bó dưới một mái trường cấp ba. Ngọc Uyên, Tuấn Khanh, Trọng Quân và Phương Lan, họ có cùng ước mơ cùng chí hướng là làm cho cuộc sống này tốt đẹp hơn. Tập thể lớp siêu quậy phá luôn làm thầy cô bực mình, nhưng một khi cái lớp chỉ có 2 thằng con trai và tới 40 đứa con gái ấy mà lao đầu vào học là "thần sầu quỷ khóc". Một lớp học " Âm thịnh, dương suy", " Gia đình Long Vương" ấy luôn gắn bó với nhau dưới sự lãnh đạo của lớp trưởng Tuấn Khanh, tên đáng yêu " Khanh cá mập". Lớp Phó Học Tập Phương Lan, nickname "Lan Cua", lớp phó lao động Trọng Quân luôn bị bọn con gái đàn áp, biệt danh "Quân Rùa", cô bạn Văn Thể Mĩ Ngọc Uyên, " Uyên Bạch Tuộc". Bốn tính cách trái ngược nhau lại trở thành bạn thân thiết tạo nên những tình huống dở khóc, dở cười. Vượt qua bao nhiêu trắc trở và biến cố trong cuộc sống, những thử thách tình bạn, tình yêu, lòng can đảm, họ nhận ra cuộc sống này không thể thiếu " Tình Bạn", và họ không thể sống thiếu nhau. Họ mãi mãi gắn bó với nhau bằng tình bạn đẹp nhất trên đời này............... Ngày Ta Đã Xa.…

Bất Hối

Bất Hối

256 13 2

[LONGFIC]: BẤT HỐI[ĐỒNG TÁC GIẢ]: Y Y, NHƯỢC HIĐây là câu chuyện viết về Dịch Dương Thiên Tỉ-TFBoys!Những tình tiết trong câu chuyện này có lắm phần không phải là sự thật nên hy vọng khi đọc nó, các độc giả đừng phàn nàn nha...........Khi bắt đầu có ý tưởng viết câu chuyện này, Y tỷ tỷ đã nghĩ rằng nên lưu giữ 1 cái gì đó................ha................không biết là gì nữa..............Vậy cứ coi như viết câu chuyện này là để thỏa mãn trí tưởng tượng của tỷ cũng được.........Khi bắt đầu hình thành kết cục và cốt truyện cho câu chuyện này, tỷ luôn tự hỏi: rốt cuộc có bao nhiêu người sẽ rơi nước mắt vì câu chuyện này??? Sẽ có bao nhiêu người khi đọc xong hận tác giả là tỷ đây??? Sẽ có bao nhiêu người phản đối cái kết cục đã định sẵn này???..........Y tỷ tỷ chính là cần các độc giả trả lời cho các băn khoăn đó..................................…

( EDIT ) Thượng tướng, run rẩy đi

( EDIT ) Thượng tướng, run rẩy đi

12 0 3

Tác giả: Thu LăngThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, tương lai, HE, tình cảm, cường cường, chủ thụ, 1v1.Edit: SênBản gốc: Đã hoàn thànhBản edit: Đang tiến hànhIsaac là thượng tướng trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của đế quốc, hắn là một lính gác ưu tú, nhưng gần đây hắn cựu kì phiền lòng.Rõ ràng là cảm nhận được dẫn đường có độ dung hợp trăm phần trăm, vì cái gì chỉ vài giây ngắn ngủi liền biến mất chớ? Này còn không phải là trọng điểm, trọng điểm là dẫn đường cứ cách mấy ngày lai xuất hiện vài giây, làm cho hắn sắp điên rồi, dẫn đường của hắn ở nơi nào nha.Đàm Tử Khiêm, siêu cấp dẫn đường có năng lực che dấu siêu cao, ai cũng không biết y là dẫn đường.Gần đây y luôn cảm giác có dẫn đường muốn bắt dữ y, vươn móng vuốt dò xét một chút liền lại thu hồi, y tỏ vẻ phải làm một học sinh bình thường.Có ngày hai người oan gia ngõ hẹp.Đàm Tử khiêm: Ha hả, lính gác tự đại xứng với dẫn đường cao ngạo, phi thường xứng.Issac: Dẫn đường của ta ở nơi nào nha?Issac không có tìm được dẫn đường của mình, gần đây phi thường tiều tụy.Issac: Dẫn đường của ta ở nơi nào nha?Đàm Tử Khiêm:......…

Chiến Thần Ma Vương Cưng Chiều Tuyệt Sắc Vương Phi

Chiến Thần Ma Vương Cưng Chiều Tuyệt Sắc Vương Phi

53 0 3

Thể loại: Nữ Cường, Trọng Sinh, Ngôn TìnhNội Dung: Nàng - Lạc Thiên Băng, 1 cô nhi ở thế kỉ 21, từ nhỏ đã được rèn luyện để trở thành đặc công. Lạnh lùng, vô tình nhưng lại vô cùng tuyệt sắc.Nàng - Khuynh Vân Nhã, đại công chúa của Khuynh quốc, hiền lành, xinh đẹp, luôn giúp đỡ mọi người, được dân chúng vô cùng yêu mến, nhưng lại không có tài nên bị chính muội muội tốt của mình bày kế hãm hại.Hắn là Chiến Thần của Hắc Thiên quốc - Hắc Nguyệt, lạnh lùng, tàn nhẫn, được xưng là Ma Vương, là 1 nam tử vô cùng tuyệt mĩ. Nàng là thần y cùng độc y, cứu người nhiều vô kể, không có người nào nàng không cứu được.Nàng - Tông Chủ của Hắc Tông, là chủ nhân đứng sau hàng trăm cửa hàng trải dài trên khắp tam quốc.Nàng - Độc y song tuyệt, tài diễm kinh thế.Hắn là Chiến Thần cũng là Cung chủ Liễu Cung, ngạo nghễ vô song, quyền khuynh thiên hạ.Nghe rằng, hắn không gần nữ sắc, hễ 1 người gần hắn là đầu rơi máu chảy.Nghe rằng, hắn sủng ái Vương Phi vô cùng, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy 1 giọt.…

Xuyên nhanh chi luôn là cứu lầm người ----Tác giả:Ngung ngung

Xuyên nhanh chi luôn là cứu lầm người ----Tác giả:Ngung ngung

1,185 63 2

Người chết như đèn diệt, trần nhan linh đã chết lại không có đèn diệt, ngược lại bị trói định rồi một cái kỳ quái đồ vật, nên đồ vật công bố chỉ cần nàng hoàn thành nó cấp nhiệm vụ, là có thể trở về hiện thực, trở lại nàng phát sinh tai nạn trên không trước, còn có cơ hội không thượng chuyến bay thời điểm."Thực hảo, ta đây nhiệm vụ là cái gì?""Cứu vớt các thế giới nữ chủ.""Tốt, không thành vấn đề." Trần nhan linh lời thề son sắt mà tiếp được nhiệm vụ."Nàng không phải nữ chủ."Trần nhan linh giơ lên khóe miệng nháy mắt cứng đờ: "Hệ thống ngươi có phải hay không lầm, nàng như vậy xinh đẹp sao có thể không phải nữ chủ.""Ký chủ ngươi thật sự cứu lầm người!"Nằm ở trần nhan linh trên vai nữ nhân thấp giọng cười: "Ngươi đã cứu ta?""Phải không? A ha ha ha, ngượng ngùng, ta cứu lầm người." Trần nhan linh xấu hổ mà cười vài tiếngĐã cứu ta liền phải đối ta phụ trách.Chủ công chủ công chủ côngMỗi cái thế giới nữ nhị đều là cùng cá nhân.Tác giả sa điêu, văn chất lượng không cam đoan hảo, thận nhậpTag: Trọng sinhNgọt vănMau xuyênHiện đại hư cấuTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần nhan linh, cố vân hi ( thế giới nữ nhị ) ┃ vai phụ: Nữ chủ, nam chủ vv ┃ cái khác: Ngọt văn không biết có phải hay không ngốc bạch ngọt tồn cảo không biết gì khi có…

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

117 8 2

Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…

Đoản Văn Khải-Thiên

Đoản Văn Khải-Thiên

1,857 195 15

Là dành tặng Khải Thiên…

[EXOCouples] Đoản - Góc Ảo Tưởng

[EXOCouples] Đoản - Góc Ảo Tưởng

1,049 190 50

Writter: KaDiThể loại: Đam mĩ (Nam×Nam)Nội dung: Dở dở ương ương, lên lên xuống xuống theo tâm trạng lúc khùng lúc điên của tớ 😌 Cảnh báo: Truyện của tớ cực kỳ cực kỳ nhàm và nhạt, bởi vì tớ thường không viết bản thảo, mà đăng luôn :3 mong quý vị thông cảm ❤…

Thần Bí Tiểu Lâu Chủ

Thần Bí Tiểu Lâu Chủ

9 2 1

Vô Diên Tiên Đế rốt cục sợ hãi. Thân thể run rẩy nhìn hắn hỏi: "Ngươi rốt cục là ai???"Hắn hơi nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ nói: "Lăng Tiêu Lâu lâu chủ."Vô Diên Tiên Đế khủng hoảng. Hắn đem mười tám đời tổ tông kẻ cầm đầu trong bụng chửi một lần: "Ta con mẹ nó, đây là trong miệng các ngươi một cái tiểu bối. Lão tử con mẹ nó nguyền rủa cả họ nhà các ngươi chết không yên.".........Tiểu la lỵ nhìn hắn nghiêm túc hỏi: "Huynh tu vi gì a?"Hắn cười mỉm, yêu chiều xoa đầu nàng nói: "Cố tu luyện, đừng hỏi, đến lúc tự sẽ biết, bây giờ vẫn còn bé."Tiểu la lỵ tức đến dậm chân: "ngươi mới bé, lão nương đã một vạn ba ngàn tuổi rồi có được không." Thế nhưng trong mắt hắn, nàng quả thực còn rất "bé".........Chúng sinh nhìn hắn sợ hãi, hắn nhìn chúng sinh đạm mạc cười: "Đừng sợ hãi, ta chỉ là một cái tiểu lâu chủ."Chúng sinh nghe xong càng sợ hãi....Hắn, thân phận một mực thần bí, tu vi cũng thần bí, thế nhân chỉ biết, hắn chưa hề bại bởi ai, và hắn là Lăng Tiêu Lâu lâu chủ - Huyết Đế Thiên.....Lịch Ra Chương: tạm chưa có, tác bận công việc, chỉ có thể viết vào lúc rảnh, cầu cộng tác, cầu góp ý tưởng. Tạ!!!Chú thích thêm: nhân vật chính không có vợ!!!…

Tỉnh giấc, tôi là nữ phụ

Tỉnh giấc, tôi là nữ phụ

554 3 15

Cô là nữ sát thủ của nước C đang được toàn quốc truy lùng. Do cô đeo mặt nạ nên việc tìm kiếm phải gọi là vô cùng khó khăn. Có người nói cô có thể là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, lại có kẻ cười rằng cô hẳn phải là một xú nữ không dám nhìn ai nên mới đeo mặt nạ. Nhưng chẳng ai ngờ, cô đã ngày ngày xuất hiện trước họ, giao hàng, trông trẻ, phục vụ trong hôn lễ sang trọng.Chỉ là, cô không thể đứng trước họ nữa, cô sẽ đứng trước những con người khác với thân phận đó. Vì cô, đã xuyên không thành nữ phụ."Yêu? Tôi không cần.""Đừng yêu tôi, vì nó khiến tôi và anh đều đau khổ.""Tôi sẵn sàng cười nói với các người, nhưng tôi lại chẳng tìm được người để tôi đặt niềm tin vào sau cái cười đó."…

Hướng về ánh mặt trời

Hướng về ánh mặt trời

4 2 1

Hạ Dương mân mê lấy cái bình hoa chứ hoa hướng dương, lòng không khỏi cảm thán. Ngước mắt nhìn căn phòng có tông màu chủ đạo là màu vàng, bỗng chốc cô thấy bình hoa này thật hợp với căn phòng làm sao. Cô quay sang nhìn Lâm và nói:- Em có vẻ thích hoa hướng dương nhỉ? Chị thấy em rất hay mua hoa nhá. Tùng Lâm nhìn cô, khẽ cười mà đáp:- Vâng, em thích hoa hướng dương lắm. Bởi vì hoa hướng dương thì luôn hướng về mặt trời, còn em thì luôn hướng về Dương đó.- Ồ, ra là vậ... Hả?Chie nói được nửa câu, bỗng Hạ Dương hiểu ra được ẩn ý trong câu nói của Lâm. Mặt cô đỏ bừng lên, như quả cà chua đỏ, miệng lắp bắp:- E-Em vừa... vừa nói gì... vậy...?Tùng Lâm đứng dậy, đi ra khỏi ghế sofa, tiến lại gần Hạ Dương, miệng vẫn nở một nụ cười, lợi dụng chiều cao 1m83 của mình mà thu hẹp không gian của Hạ Dương lại, khiến cô phải ngước nhìn lên. Cậu lấy ra một bông hoa hướng dương trong bình đưa cho Hạ Dương và nói:- Ý em là thế đó. Chị có hiểu không vậy? Cậu ép Hạ Dương phải nhận lấy bông hoa của mình:- Em nghĩ cái này chị phải biết rõ chứ, chị là chuyên gia trong việc này mà. Thôi, Hải Phòng là không lòng vòng đúng chứ? Em nói thẳng luôn. Anh thích chị... từ rất lâu rồi.…