Vì Anh

Vì Anh

19 2 1

Nữ chính: Giang Lộ KhiếtNam chính: Phó Gia Khiêm-------------------------------- vì người mình yêu mà cô chấp nhận bị gia đình từ bỏ, Nhẫn tâm nói lời sĩ nhục đắng cay với người mình yêu để anh hiểu lầm rồi hận mình. Nhưng cũng vì vậy mà anh đã đi du học ở một nơi khác và có được một sự nghiệp vững chắc.Suốt thời gian người mình yêu đi du học cô đã thay anh lo lắng cho mẹ của anh. Hi sinh bản than mình bị người khác khinh thường, bị gia đình ghét bỏ cô cũng chưa từng hối hận. Nhưng cô thật không ngờ người mình yêu bao năm, âm thầm hi sinh bao năm qua khi có được sự nghiệp lại trở thành một con người khác.2 người cưới nhau vì sự ép buộc của mẹ anh. Nhưng cho cùng cũng vì yêu anh nên cô mới chấp nhận cuộc hô nhân này. Là hạnh phúc hay là đau thương?là sung sướng vui vẻ hay là bất hạnh cho đời người con gái đó khi người mà cô yêu vẫn luôn căm thù cô…

KHÔNG GIA ĐÌNH

KHÔNG GIA ĐÌNH

18 3 2

Không gia đình, còn được dịch là Vô gia đình, có thể được xem là tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nhà văn Pháp Hector Malot, được xuất bản năm 1878. Tác phẩm đã được giải thưởng của Viện Hàn lâm Văn học Pháp. Nhiều nước trên thế giới đã dịch lại tác phẩm và xuất bản nhiều lần. Không gia đình kể chuyện một em bé không cha mẹ, không họ hàng thân thích, đi theo một đoàn xiếc chó, khỉ, rồi cầm đầu đoàn ấy đi lưu lạc khắp nước Pháp, sau đó bị tù ở Anh, cuối cùng tìm thấy mẹ và em. Em bé Rêmi ấy đã lớn lên trong gian khổ. Em đã chung đụng với mọi hạng người, sống khắp mọi nơi, "nơi thì lừa đảo, nơi thì xót thương". Em đã lao động mà sống, lúc đầu dưới quyền điều khiển của một ông già từng trải và đạo đức, cụ Vitali, về sau thì tự lập và không những lo cho mình, còn bảo đảm việc biểu diễn và sinh sống cho cả một gánh hát rong. Đã có khi em và cả đoàn lang thang mấy hôm liền không có chút gì trong bụng. Đã có khi em suýt chết rét. Đã có khi em bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ mười mấy ngày đêm. Đã có khi em mắc oan bị giải ra trước tòa và bị ở tù.Và cũng có khi em được nuôi nấng đàng hoàng, no ấm. Nhưng dù ở đâu, trong cảnh ngộ nào, em vẫn noi theo nếp rèn dạy của ông già Vitali giữ phẩm chất làm người, nghĩa là ngay thẳng, gan dạ, tự trọng, thương người, ham lao động, không ngửa tay xin xỏ, không dối trá, gian giảo, nhớ ơn nghĩa, luôn luôn muốn làm người có ích...Tác giả tiểu thuyết: Hector MalotTiểu thuyết đã được chuyển thể thành phim…

Nhật Ký Chăm Sóc Nhân Vật Phản Diện Ốm Yếu

Nhật Ký Chăm Sóc Nhân Vật Phản Diện Ốm Yếu

2 0 1

Tác giả: Tiểu Hài Ái Cật Đường Thể loại: Xuyên sách, ngôn tình, nữ phụ, hiện đại, sủng ngọt, vườn trường, 1vs1, nam chính mắc bệnh tâm lý (hội chứng Asperger), HE. Độ dài: 122 chương + 5 phiên ngoại ~VĂN ÁN~Kiều Lam xuyên sách.Xuyên thành nữ phụ ác độc chịu đủ ức hiếp sau đó được nữ chính giúp đỡ, nhưng vì thích nam chính mà đố với nữ chính, lấy oán trả ơn, kết cục cuối cùng thê thảm.Sau khi xuyên vào sách, Kiều Lam cúi đầu nhìn thân thể gầy gò như ma cùng bộ quần áo rách nát của mình, nghĩ đến hoàn cảnh sinh hoạt thê thảm, lập tức nhận ra mình đây là nhân vật nào.Đàm Mặc, thiếu niên hai chân tàn phế bị vất bỏ, hai năm sau sẽ đi đời nhà ma, lại chính là vai ác nắm trong tay trăm triệu gia sản.Suy nghĩ của Kiều Lam chính là: "Tới gần hắn, quyến rũ hắn, trở thành người phụ nữ thân cận, sau đó, ngồi chờ Đàm Mặc chết, kế thừa gia sản".Đàm Mặc chính là nam phụ được yêu thích nhất trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng này, fans bất mãn kết cục bi thảm của Đàm Mặc, vì thế viết riêng một quyển đồng nhân tiểu thuyết để hắn làm nam chính.Đàm Mặc trong cuốn tiểu thuyết này từ nhỏ hai chân tàn phế chịu đủ khi dễ, sau lại trọng sinh một lần nữa làm lại cuộc đời, cũng trở thành phú hào oai phong một cõi của thương giới.Nhiều năm trước, khi Đàm Mặc vẫn còn là thiếu niên thân khể khiếm khuyết, tự ti lại tối tăm, bạn bè ở sau lưng chê cười hắn là người tàn phế không đứng dậy nổi. Đàm Mặc khớp tay nắm chặt xe lăn đến mức nổi gân xanh, đột nhiên, thân hình nhỏ gầy của thiếu nữ v…

[Đam mỹ] Trở về 1988-Ái Khán Thiên (dịch)

[Đam mỹ] Trở về 1988-Ái Khán Thiên (dịch)

45 0 2

Tên truyện: Trở về 1988 ( Hồi đương 1988 )Tác giả: Ái Khán ThiênTình trạng: 188 chương + PNEdit: Skamly3Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại ,HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết ,Làm giàu , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Sảng văn ,Nhẹ nhàng , Kiếp trước kiếp này , Dưỡng thànhDương quang thụ x Bá đạo thiếu gia khiết phích công. Công dưỡng thụ từ bé, ngọt văn.Văn án:Bạch Lạc Xuyên nắm chặt hắn, cắn răng nói: "Nhiều năm như thế, cậu mắt mù nhìn không ra sao? Nhìn không ra tôi đây có ý gì......"Mễ Dương đau đầu muốn nứt, cơn buồn ngủ dần dần trào ra, lúc nằm trên giường bỗng nhiên nghe được Bạch Lạc Xuyên thở dài dường như nói một câu: "Tôi thật muốn trở lại khi còn nhỏ, bắt đầu lại từ đầu, lại gặp lại cậu một lần."Mễ Dương nghĩ thầm, đại thiếu gia này thế nhưng còn mơ trở về? Thay đổi hắn, hắn đều không muốn trở về quá khứ đâu, hiện tại mỗi ngày đều khá tốt, lăn lộn làm cái gì đâu?Nghĩ như vậy, mơ mơ màng màng ngủ mất.Thời điểm tỉnh lại, bên tai Mễ Dương nghe được tiếng vang một trận trống bỏi, "tùng tùng đong đong" thập phần có tiết tấu.Mễ Dương cau mày, một bên duỗi tay ấn tắt chuông báo, một bên lại nghĩ di động hắn không có tiếng chuông như vậy mới đúng, chờ đến lúc sau ra sức mở mắt, mới thấy rõ đánh thức mình là đôi vợ chồng trẻ ăn mặc trang phục kiểu cũ, trong tay phẩy một cái trống bỏi lắc qua lại trêu đùa hắn, hai người trên mặt đều còn mang nét ngây ngô, còn có một tia ấm áp thỏa mãn của bậc làm cha mẹ.…