peewrite
55 1 5
Tác giả: p . w"An này, kẹo chanh có ngon không?" Bình vừa nhìn, vừa chóp chép theo khuôn miệng đang ngậm kẹo mút của cô."Ngon thí mồ luôn á, anh không ăn là chỉ có tiếc!" "Thế à? Anh cũng muốn ăn."Mắt thằng bé bỗng cụp xuống than vãn.An hiểu ý ngay liền bảo anh."Thế anh mua đi, em đi cùng anh nha!""Anh không có tiền. Tiền mua kẹo cho An hết rồi còn đâu!"Với hai đứa trẻ mới lên 5 này, có được 2 nghìn là hạnh phúc lắm rồi. Nhưng chỉ trong nháy mắt 1 nghìn rưỡi của Bình đã bay vào mồm An. Giờ trong túi có 500 đồng thì Bình tính sao."Mua kẹo cao su đi, cũng ngon lắm!"An nhanh chóng nảy ra ý tưởng."Nhưng mẹ Thu không cho anh ăn kẹo cao su, sợ dính ruột."An ngồi nghe mà cũng không nghĩ ra được gì. Cái quán tạp hoá ở quê thì bé xíu bé xiu, ngó qua thì cũng chỉ được vài món. Mồm thì cứ chọp chẹp, làm Bình nhìn mà không chịu được. Đến lúc sức chịu đựng của nó đạt đến đỉnh điểm, tay nó dũng cảm cầm lấy cái que rồi rút từ mồm con bé ra cho vào mồm mình, vị chanh tan trong miệng đã đời làm sao. Chỉ khổ con bé ngồi khóc lên khóc xuống, van xin này nọ cũng không khiến Bình mềm lòng.Chớp mắt hai cái là Bình ăn xong cái kẹo, quay lại nhìn cô em mà hú hồn. Mắt nó lườm cậu như muốn cháy xém luôn."Anh sẽ phải trả giá!"Giá thì không biết bao nhiêu nhưng tối đó Bình được ngủ với lũ gián nhiều ơi là nhiều, không biết từ đâu ra.…