Cfhlxupzgtpzfu…
Vào truyện sẽ biết ngay…
Truyện của Tôi…
Viết truyện này do mệ Bạch Liễu và Tạ Pháp :333Cô là một cô bé 16 tuổi ,bỗng nhiên bị xuyên vào một trong những tiểu thuyết cô yêu thích, đã vậy còn được gặp Bạch liễu ngay tại phó bản đầu tiên nữa chứ.Đã vậy còn được Tạ Tháp yêu thích nữa chứ.Từ đây cô cùng đồng đội của Bạch Liễu vượt qua các phó bản, vẫn là đoàn sủng nữa chứ, nhưng bỗng một ngày cô bị kéo vào một phó bản độc lập, trong đấy chỉ có một mình cô phải đối mặt với quái vậtNhưng mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ,thân phận của cô còn bí ẩn hơn thế ,dù sao cô sẽ vượt qua nó.…
Tui viết lần đầu nên không hay đâu!…
Tên truyện:Thế là tớ biết yêu rồi.Thể loại:Học đường,lãng mạn,tuổi teen.Tác giả :Chanz.------------------Truyện kể về tình yêu tuổi học trò vừa ngây ngô,vừa lãng mạn.Mình viết cho vui nhưng mong mọi người ủng hộ ạ.(Tác giả là dân nghiệp dư nên có gì sai sót mọi người góp ý giúp mình ạ)…
Tác giả:Nam ĐườngEdit: TranggTranggThể loại:Ngôn Tình, SủngTrạng thái: Đang cập nhật Thể loại: HĐ, sủng, ngọt, Showbiz, HEThêm một câu chuyện tình yêu xuất phát từ việc nhầm lẫn lại đem đến kết thúc viên mãn.Cô thật sự không biết làm như thế nào mà lại không cẩn thận lên nhầm giường,lại vô tình ngủ nhầm người. Ấy vậy mà một nghịch lý đã xảy ra khi đường đường là một người kế thừa của tập đoàn hoàng đế, vung tay là có thể hô phong hoán vũ lại đuổi theo cô đòi chịu trách nhiệm.Kỳ kết 1 hợp đồng hôn nhân nửa năm, đến kỳ hạn rồi lại áp tường, áp giường, áp cả thang máy. Kẻ nào đó ban ngày đã bại hoại, ban đêm bại hoại còn khồng bằng.Cuối cùng cô không nhịn được nữa nữa liền nói ra "tổng tài đại nhân, ly hôn đi".Hắn hất mày nói: "Xem ra anh chưa nói rõ, kỳ hạn của hợp đồng hôn nhân này là - một đời người".Theo dõi+vote+like nhé °^°…
Ko nói nhiều. Ai vô đọc thì bik còn ko thì thôi…
Đoản văn:Phía trên bia mộ khắc tên Bạch Lâm Uy, di ảnh là một ông lão nghiêm nghị. Vừa thấy, Bach Hoạ Y đã nhanh chân đi đến, đưa tay lau đi lớp bụi dày trên ảnh. Âm thanh nhẹ nhàng. " Ông ngoại, Y Y về rồi " Nói rồi gục đầu xuống bia mộ khóc nức nở, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống. " Ông ngoại, con xin lỗi. Mười năm qua con lưu lạc xứ người, không thể về thắp cho ông một nén nhang, là Y Y bất hiếu. Nhưng hôm nay con về rồi, con trở về để đòi lại tất cả những gì họ nợ chúng ta. Sớm thôi con sẽ bắt đám người đó xuống bồi tội với ông. " " Khi đó họ giẫm đạp lên máu xương của ông, của Bạch gia ta để có đực ngày hôm nay, mười năm trời sống trong vinh hoa phú quý, được người người ca tụng. Thế nhưng ngày tàn của họ tới rồi, cả Hạ gia phải bồi táng cùng ông. "…
RPS Gương vỡ lại lành Hiện thực hướng HE…