[KenHina] Chú mèo lười và chàng quạ tăng động

[KenHina] Chú mèo lười và chàng quạ tăng động

72 8 2

Kozume Kenma, chú mèo lười biếng và cực kì mê game, anh có thể dậy sớm lúc 3 giờ sáng không phải để tập thể dục mà để chơi game căng cả mắt, anh cũng là người kịp lời, ít giao tiếp với ai và cũng ít khi vận động chỉ trừ khi tập luyện bóng chuyềnAnh có mái tóc với chân tóc đen nhánh và phần tóc còn lại là màu vàng tổn thể như bánh pudding vậy và mái tóc anh dài theo kiểu undercut chứ không đơn thuần là tóc ngắn, đôi mắt màu vàng óng như mắt mèo vô cùng sắc sảo trong những tình huống khẩn cấp nhưng điểm yếu của anh là thể chất kém so với các thành viên khác trong đội bóng chuyền----Hinata Shoyo, một chàng quạ năng động và cực kì đam mê vơi bóng chuyền, cậu đã từng rất ganh tị với những CLB khác vì khi còn học sơ trung, cậu luôn phải chứng kiến cảnh những CLB khác hoạt động với nhiều thành viên nhưng cậu chỉ có một mình nhưng không vì thế mà cậu bỏ cuộcCậu có mái tóc màu cam như quả quýt vậy, mái tóc cậu xù và luôn vểnh lên, đôi mắt nâu to tròn của cậu luôn sáng lấp lánh khi nghe kể về bóng chuyền thứ cậu luôn yêu thích, cậu có thể chất vượt trội và sự nhanh nhẹn nhưng điểm yếu của cậu là chiều cao có chút lùn so với các thành viên trong đội bóng chuyền----Liệu hai con người khác nhau về mặt tính cách, sở thích, mục tiêu liệu có thể bên nhau?Vậy hãy để tương lai trả lời.…

Yêu Thương Cá Vàng Nhỏ

Yêu Thương Cá Vàng Nhỏ

0 1 2

Thiên Ân quen Trấn Đông khi cô mới 17 tuổi và hai năm sau thì bọn họ chính thức yêu nhau. Suốt 7 năm bọn họ luôn gắn bó bên nhau, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau vượt qua khó khăn trên con đường thành công. Năm thứ 7 ấy, bọn họ vốn định sau chuyến công tác của Trấn Đông sẽ chính thức ra mắt hai bên để lấy nhau. Nhưng, người tính vốn không bằng trời tính, anh trong chuyến công tác đã không may xảy ra tai nạn và không qua khỏi. Em gái cùng cha khác mẹ của Trấn Đông đang định cư bên đó liền báo tin về và muốn tổ chức hậu sự cho anh ngay bên đó, cô ấy còn cấm Thiên Ân sang tiễn và gặp mặt anh lần cuối vì lần này có cả ông nội anh - người duy nhất trong nhà ghét cô. Năm đó nỗi đau quá lớn và vì ông nội mắc bệnh tim cô đã không đến. Năm tháng qua đi, cô vẫn không đủ dũng khí qua thăm anh nên cô quyết định sẽ chốn tránh tình cảm ấy. Thiên Ân luôn tự dặn lòng mình rằng cô đã hết yêu anh, gạt anh sang một bên để cắm đầu vào sự nghiệp thậm chí cô còn yêu thêm một người mới để chứng minh nhưng bạn gái cũ của người yêu mới trong bức ảnh đã khiến cô bật khóc ngay khi vừa nhìn thấy và sau khi trò chuyện cô chia tay với người đó. Mọi chuyện lại rẽ theo một hướng khác khi Mạnh Bà nhận ra bản thân ngày trước vì sơ suất mà nhầm lẫn thứ tự trao linh hồn nên quyết định đem linh hồn Thiên Ân rời thể xác đó và trả cho linh hồn còn lại kia... Mong các cậu sẽ yêu lấy ẻm. Còn mình thì yêu các cậu như yêu crs (σ≧▽≦)σ…

Ngoảnh Đầu Lại Nhìn Thấy Người

Ngoảnh Đầu Lại Nhìn Thấy Người

62 20 4

Đây là truyện mình tự viết theo sở thích vì vậy nếu bạn nào không thích có thể bỏ qua, còn ai muốn theo thì mình xin cám ơn.Do mới viết nên còn non tay=> miễn gạch đá và cầu chỉ điểm nhiều hơn.Xin chân thành cảm ơn! -------------------------------------------------------------------------Văn án:Thuở thiếu thời có người từng nói với hắn:"ca ca,đừng lo ta sẽ luôn ở sau bảo vệ huynh"."Chỉ cần huynh ngoảnh lại là có thể nhìn thấy ta rồi.""Ca ca đừng sợ" Hắn nhìn ra trong đôi mắt của đứa trẻ có chút sợ hãi cùng lo lắng nhưng nó vẫn cố tỏ vẻ dũng cảm.Đôi mắt ấy thật đẹp, nó trong sáng đến nỗi người ta không thể nhìn ra dù chỉ một chút tạp chất.Thật đáng cười là một đứa trẻ trông ốm yếu thế kia mà lại muốn bảo vệ hắn.Hắn đã trở nên yếu đuối từ khi nào vậy?Sợ hãi sao? Đó là gì vậy?hắn không có.Bảo vệ? Một đại ma đầu như hắn còn cần người khác bảo vệ? Thật nực cười.Nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn vào đôi mắt ấy hắn lại chẳng thể thốt ra được lời châm chọc nào.Nó quá chân thành...------Tám trăm năm sauGặp lại nhau trên cây cầu, vẫn đôi mắt ấy đứa trẻ khi xưa bây giờ đã là một vị thần lòng mang chúng sinh vạn vật khiến hắn không khỏi ngoảnh lại nhìn theo....Thần sao? Hắn chán ghét từ này... ----------------------------------------------------Thể loại:đam mỹ, huyền huyễn.Ngày đào hố: 15/6/2020.Ngày lấp hố: chưa biết.…

[MA 18+] Baekie... anh yêu em- Chap3 ( Phần 1)

[MA 18+] Baekie... anh yêu em- Chap3 ( Phần 1)

85 2 1

CHAP 3——— 6h sáng tại nhà Baekhyun——–Trong căn phòng căn phòng ngủ trắng, trên chiếc giường trắng có một tiểu mỹ nam đang ngủ.– Baekie, dậy đi sáng rồi đó. Đừng để ngày đầu tiên mà đi muộn. Tiffany từ dưới lầu nói vọng lên– Ừ mình dậy liền đây. Không thể để muộn được. Vừa nghe Tiffany nói xong Baekhyun đã bật dậy, mở tủ quần áo lấy đồng phục ra rồi lao vào phòng tắm thay quần áo. Vài phút sau cậu trở ra, trên người mặc một một bộ đồng phục rất đẹp. Bên trong là áo sơ mi trắng, trên cổ áo có cavat xanh sọc đen, ngoài là áo khoác xanh, trên áo còn có bảng tên mạ bạc, quần ống rộng màu da, chân mang một đôi giày da trắng. Baekhyun đội trên đầu một chiếc mũ lưỡi trai đen. Lật đật mang chiếc balo đen lên vai, chạy xuống nhà. Trước mắt Baekhyun bây giờ là một bàn bữa sáng được Tiffany chuẩn bị chu đáo với trứng ốp la, bánh mì và sữa.– Dậy rồi hả? Nhanh đó, mình cứ tưởng cậu sẽ “nướng” thêm tí nữa chứ. Thôi ngồi xuống ăn sáng đi. Tiffany vừa ăn vừa nói– Ừ. Baekhyun ngồi xuống bàn ăn– Cậu ăn tiếp đi mình no rồi, mình ra ngoài đợi cậu. Tiffany đứng dậy bước ra ngoài. Khoảng 5 phút sau Baekhyun cũng từ nhà bước ra, thì thấy Tiffany khác với vẻ ngoài ăn chơi thường ngày, thay vào đó là một cô học sinh dáng vẻ ưu tú. Cô cũng mặc đồng phục như Baekhyun cũng áo sơ mi trắng, trên cổ có chiếc nơ buộc bằng lụa, bên ngoài khoác áo xanh trên áo cũng có bảng tên bạc, váy ngắn màu da, chân Tiffany mang một đôi giày boot, cổ cao hơn cổ chân cô một chút– Lên xe đi. Tiffany nói– Ừ…