Đôi lúc Kim Jisoo ngồi nghĩ lại. Vì sao cô lại yêu anh? Đôi lúc cô không hiểu, vì sao cô làm mọi cách cũng không thể khiến anh nở nụ cười?#chickenrock…
Tay cầm hộp kẹo nhỏ cùng người san sẻ viên kẹo ngọt.…
Đây là Day6 fanfic.Với sự xuất hiện của cặp chính Sungpil ( Sungjin x Wonpil ) và cặp phụ Youngwoon ( Young K x Dowoon ).Câu chuyện này được lên ý tường từ chính MV của các chàng trai.…
Truyện của tôi…
sth are meant to be…
- Cậu có tin vào cầu vồng không?- ...- Nó luôn xuất hiện sau mưa ấy. Và dù khoa học chứng minh nó có rất nhiều màu, người ta dùng mắt thường cũng chỉ đếm đến con số bảy.…
Tác giả: Tần NguyênEditor: Kiều Tiếu Nương TửDesigner: Giai ThụyThể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, xuyên sách, 1v1, nam cường nữ cường, ngọt sủng.Văn án:Tóm gọn tác phẩm: Đây là một bộ truyện rất rất ngọt, thuộc thể loại sủng văn.Ma ốm biến thái (nam chủ) VS đại lão xuyên sách cực kỳ bao che khuyết điểm (nữ chủ)"Thích tôi? Không sợ?"Quyền Tự mắc bệnh nặng, tuy có vẻ ngoài tuấn mỹ nhưng lại là một ma ốm biến thái khắc cha khắc mẹ.Nam Tinh xuyên sách, từ đại lão trở thành thế thân nữ phụ kiêm vật hi sinh, chẳng mấy chốc đã bị ma ốm quấn lấy.Ma ốm này ba ngày một trận ho, năm ngày một trận suyễn, ỷ vào khuôn mặt dễ nhìn mà suốt ngày lôi kéo cô không buông tay.Tin đồn vang khắp đế đô, đại lão thân thể kiều quý nhưng biến thái vô cùng kia gần đây coi trọng một cô gái, che che giấu giấu không muốn người ngoài nhòm ngó, đã vậy còn cực kỳ nuông chiều.Mà Nam - một đời oai phong một cõi - Tinh đánh chết cũng không nghĩ ra lí do vì sao mình lại bị ma ốm sắp chết đến nơi kia ăn gắt gao.Mỗi ngày hết túm lại ôm rồi quấn quýt lấy cô, đánh không được mà mắng cũng không xong, cô hoàn toàn không nghĩ ra cách để đối phó với người này.Mí mắt ma ốm run rẩy, "Em ghét bỏ thân thể tôi không tốt?""Không có""Nhưng mọi người đều nói em ở ngoài bao dưỡng một tiểu bạch kiểm.""Đừng nghe họ nói bậy, em không có."Nam Tinh ôm hắn, vẻ mặt lạnh băng nhìn chằm chằm mọi người, "Mấy người không được khi dễ hắn"Mọi người trầm mặc. Ai khi dễ ai? Kẻ nào khi dễ kẻ nào a! Chúng tôi nào dám?!…
Kẻ ở lại nhung nhớ người đã đi. Kẻ thống trầm thầm thương người đau khổ.…