1 nỗi sầu bi điểm lên khoé mắt…
Sinh Tử VănNam+ Namnói chung là đam mỹ=))…
Thể loại : Xuyên không Văn án: Jeon Jungkook( trước khi xuyên) là con của 1 gia đình khá giả, đc cha mẹ hết mực iu thương. Nhưng vào 1 buổi sáng ,khi cậu đang tung tăng đi bộ đến trường thì gặp 1 chiếc xe tải mất lái tông . Cứ tưởng sẽ chết nhưng khi tỉnh lại cậu lấy thấy mik đang nằm trong 1 căn phòng cổ xưa..... Kể từ đó cậu bắt đầu sống 1 cuộc sống mới thời cổ đạiMik mới bắt đầu viết truyện mong mn ủng hộ :)))…
Thanh xuân của em giống như một cơn mưa đầu mùa, lất phất đắm say lòng người, và khi đó em đã vô tư, mơ mộng và sống hết mình.Còn anh.... chính là toàn bộ thanh xuân của em, người em từng tin sẽ yêu em hết cuộc đời. -Hạ Vy-Thanh xuân của anh như một chiếc cầu vồng rực rỡ, được tạo nên sau những cơn mưa đầu mùa, không có mưa sẽ không có cầu vồng.Còn em.... giống như thuốc phiện, dính vào một lần là mãi mãi không dứt ra được, đợi anh, anh sẽ khiến em tin tưởng lần nữa- người con gái mà anh yêu suốt cuộc đời. -Hàm Dương-..............................Họ không phải hai mảnh ghép bù trừ cho nhau, mà họ là những tinh thể sống cộng sinh cộng diệt, dựa dẫm, quấn lấy nhau mãi mãi không xa rời.---------Lời tác giảĐây căn bản là câu chuyện của một đại sắc lang và một tiểu bạch thỏ cố gắng giả trang thành hồ ly nhưng luôn thất bại, cuối cùng bị ăn sạch sẽ.…
Công: Thanh Ninh-/Thanh Đoan/Thụ: Kỳ An-/Kỳ Diên/Và 1 số nhân vật đc thêm vào dựa vào những bộ truyện lấy cảm hứng. Vui lòng đừng bôi nhọ danh dự của tác giả. Tác giả khá nhỏ tuổi, làm tiểu thuyết cũng chỉ vì đam mê,..Ko có tư tưởng cố định, lm truyện ko hay xin mn góp ý.Nếu đã ko hợp ý, xin hãy bơi ra chổ khác.…
Thanh xuân của tôi chỉ tươi đẹp khi có hai người bọn họ…
Tác giả: Emi MoonNhân vật chính: Yên Chi, Trần TuyênNhân vật kết hợp: Ái Linh, Tần Mạnh, Thanh Lương-------Yên Chi: "Là em nợ cô ấy, em muốn trả lại những gì vốn thuộc về cô ấy"Trần Tuyên: "Em nợ cũng có nghĩa là anh nợ, chúng ta có thể cùng trả, em nghĩ cái gì vốn thuộc về cô ấy cũng được, nhưng từ đầu anh đã không phải là của cô ấy."--------Trần Tuyên: "Yên Chi, em có thể nhìn thấy tình cảm của cô ấy dành cho anh, sao em không thể quý trọng tình cảm của anh dành cho em."Yên Chi: "Trần Tuyên, em sợ ...... tất cả đều là giả."--------Anh giống như gió, dù em có bước thế nào cũng không với tới được. Lúc anh ngoảnh lại, đã là lúc em muốn buông tay, buông cảm xúc sâu nặng ngày xưa ấy. Em sợ chính mình sẽ còn gì nữa. Lúc em cô đơn nhất, lúc em sợ hãi nhất, lại không có anh bên cạnh, là cô ấy đã ở bên. Trần Tuyên, đã 5 năm rồi. Em không còn là Yên Chi của ngày xưa nữa.…