Couple: Tống Ân Thích và Trịnh Thành Xán (Song Eunseok và Jung Sungchan) Bối cảnh: Việt Nam thời phong kiến "Em và chàng từng là tất cả của nhau, là quá khứ, là hiện tại nhưng lại chẳng phải tương lai của nhau. Và có lẽ chính sự thực hiện nhiên ấy đã bóp chết trái tim vẫn còn đang đập loạn nhịp vì chàng." Em hứa khi những tia nắng phía Tây ló rạng sau những luỹ tre xa đằng kia em sẽ quay lại bên chàng. "Ta đã chờ đợi em suốt những năm tháng tuổi trẻ nắng cháy lưng người cho đến lúc đông tàn thu cuối để rồi nhận ra chính ta là kẻ đã hèn nhát bỏ lại em một mình nơi cô đơn vất vưởng ấy". Ân Thích à, bao giờ em mới quay lại với ta…
Sau đó tôi hôn anh...nụ hôn xen lẫn yêu thương và đau đớnCho đến giây phút đó tôi mới nhận ra rằngTôi cũng thích anh...nhiều lắm…
1 phần là 1 đoạn truyện ngắn khác nhau, nói chung là chuyện buồn …
Một bài tản văn ngắn về sự bận rộn trước và sau Tết.…
Họ tin rằng mình sẽ lại tìm được một hy vọng sống khi bình minh lên.Trở về thôi...Trở về với mùa hè của chúng ta.…
truyện tự viết , có lỗi chỗ nào mong bỏ qua , tư thiết như núi…
. Trao đổi thông tin cá nhân cho nhau chứ ? :))#Teii…
'Linh Lan - cái tên của loài hoa mà anh không hề ưa thích ...'…
Câu chuyện nói về tuổi học trò đầy hồn nhiên và hay ho của tôi. Về tôi và Quỳnh, một đôi bạn cùng tiến và cùng lui. Tôi là một cô gái cá tính, năng động và chanh chua, nói nhiều và nói nhanh, làm việc gì cũng nhanh nhưng ẩu đoảng ,... Còn Quỳnh là một cô gái dịu dàng, nhẹ nhàng và hiền lành. Khá xinh xắn với ngoại hình có đôi mắt xanh của châu Âu, hàm răng trắng của châu Phi và một giọng nói truyền cảm của châu Á... Tính cách của tôi và Quỳnh hoàn toàn khác nhau, có thể gọi là trái ngược... nhưng lại chơi thân ^^ ~ . Chúng tôi có điểm chung là đều thích và yêu Tiếng Anh, sau này làm nghề gì đó có liên quan đến bộ môn đó...…
mik chỉ chuyên xả ảnh về kimetsu và nhận đơn ạ…
mấy cái fact nhảm nhí về hai con người nhằm nhi :)…
Tác giả:Sơn tra cùng hoa nhài…