Em là của tôi

Em là của tôi

60 1 1

For the biginer(mee)Triển Dực Đức!Anh.. Dương Nhiên Nhiên ngạc nhiên,nói không thành lời, cảm giác như có một thứ gì đó vướng ở cổ họng.Hai mắt cô mở to nhìn người con trai cao lớn đứng trước mặt mình.Đã quá lâu rồi để có thể nhìn anh gần như thế này,đã có lúc tưởng chừng như không bao giờ có thể gặp lại được nữa.Cô cúi mặt xuống,nắm chặt tay lại,đôi vai gầy khẽ run rẩy.Sống mũi cay cay,trong lòng chợt loé lên một thứ cảm giác chua xót,đôi môi mím chặt nghĩ về những tháng ngày trước kiaNgày hôm ấy giữa sân bóng rổ của ngôi trường cấp ba,cô đứng quay lưng lại với anh.Dưới ánh nắng chan hoà,cô gái mặc chiếc sơ mi trắng đứng thẳng lưng vẻ rất kiên quyết,dáng người nhỏ bé như một loài hoa bồ công anh.Nắng chiếu qua mái tóc nâu của cô và người con trai ấy khiến con người ta cảm thấy đây chẳng khác gì trong câu truyện tiểu thuyết.Triển Dực Đức ném bóng vào rổ,đôi chân dài như nhảy múa trên không trung.Bóng đi một đường đẹp mắt rồi rơi xuống mặt đất,anh nheo mắt nhìn,khẽ cười.Quay sang nhìn Dương Nhiên Nhiên đang đi bỗng nhìn thấy anh thì khưng lại định quay lưng bỏ đi.-Đứng lại!Nhiên Nhiên bỗng giật mình,cô không nghĩ là sẽ gặp anh trong một lúc bất ngờ như thế này.Quả thực cô không muốn đối diện với anh,cô và anh đã không còn gì của nhau nữa rồi,phải chăng bây giờ cũng chỉ là người cùng trường.3 tháng nữa cũng có thể trở thành người xa lạ!Cô không biết phải đáp lại anh như thế nào,tình huống này vô cùng khó xử,cô im lặng không trả lời.Chỉ đứng đó,nín thở chờ anh nói xong lập tức sẽ đi ngay.Triển Dực Đức tức giận,cô vẫn cứng đầu như thế,không thèm trả lời anh!Trong mắt cô,cô coi anh như chưa từng xuất hiện trên thế giới này thì phải!-Em đã thực sự quên được tôi?-Phải!Nhiên Nhiên cười chua xót,bây giờ anh còn hỏi cô như vậy làm gì nữa…

Cùng ngươi đếm ngược chi trợ thủ đắc lực - Đậu Biện Quân / Đậu Đậu Ba

Cùng ngươi đếm ngược chi trợ thủ đắc lực - Đậu Biện Quân / Đậu Đậu Ba

345 1 2

m ngoan phúc hắc bá đạo thích ăn dấm chua Lâm tiểu công...... Cường * bạo...... cao lớn cường tráng ổn trọng cẩn thận Phó tiểu thụ [ móc mũi ], này ngạnh nghe vào tai như vậy Bạch lão cẩu [ Tiểu Bạch, lão ngạnh, cẩu huyết ] đâu, tác giả quân che móc ra huyết mũi nói cho mọi người, ta mẹ nó mới không viết Bạch lão cẩu, ta là chuyên nghiệp ngược cẩu [ ngược luyến, cẩu huyết ] hảo sao......Phía dưới là 80 niên đại phim truyền hình phong cách văn án quân lóe sáng lên sân a uy:Bối cảnh thâm hậu, tuổi trẻ đắc ý dưới phái thị trưởng Lâm Nguyên âm ngoan, ích kỷ, bá đạo, tùy hứng, này mấy tính cách giống như là hắn có đoạn vân tay tay trái; Mà tình yêu bên trong si mê, cuồng dã, thành thục lão luyện trung ngẫu nhiên đơn thuần, tính trẻ con thì càng như là hắn tay phải.Xuất thân nông dân, đại học tốt nghiệp thi vào gia hương làm nhân viên công vụ Phó Xung sáng sủa, lạc quan, dương quang, hướng thượng, tại gặp được Lâm Nguyên tiền này mấy đặc chất phủ kín hắn tay trái, mà tại bị Lâm Nguyên tàn nhẫn phá hủy nhục thể, tôn nghiêm, cải biến bình thường nhân sinh quỹ tích sau, hắn biến u buồn, lạnh lùng, âm hiểm, tuyệt tình, biến thành chính mình đều cảm giác xa lạ tay phải.Yêu nhau ngăn không được tướng sát, bầu bạn làm sao từng gần nhau, trọng yếu sự tình nói ba lần: Kết cục là HE HE HE !Lâm Nguyên...... Phó Xung......"Lâm Xung" Tổ hợp...... Rống rống......Nội dung nhãn: Cường cường ân oán tình cừu báo thù rửa hận nghiệp giới tinh anhTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lâm Nguyên, Phó Xung ┃ vai phụ: Phạm Thừa Long, Đồng L…

Thiên Bảo phục yêu lục - by: Phi Thiên Dạ Tường (Liên tái)

Thiên Bảo phục yêu lục - by: Phi Thiên Dạ Tường (Liên tái)

975 14 3

Thiên Bảo phục yêu lục Tác giả:Phi Thiên Dạ Tườnghttp://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=3145450 Văn chương tích phân: 2,378,278,400 Phượng hoàng dẫn dắt ngàn vạn phi điểu, từ phía chân trời cuối bay tới, phía sau là biển lửa cuồn cuộn mây tầng, xẹt qua Trường An. Kim cánh đại bàng cao cư hưng khánh cung điện đỉnh, đồng trung ánh phồn hoa Thần Châu thương sinh, yên tĩnh trung tất cả hưng diệt, triều thuỷ triều xuống sinh. Lý cảnh lung kéo vết thương chồng chất thân hình, trong tay phóng xuất ra lộng lẫy quang mang, không ngừng tới gần hồng tuấn. "Người sống...... Vì khách qua đường......" Hắn trầm thấp thanh âm vang vọng thế gian, khoảnh khắc che trời lấp đất sương đen ở kia quang minh trước thối lui. "Người chết vì...... Người về." Kia quang mang là chiếu rọi thiên địa sí nhật, là trong trời đêm lập loè sao trời, là một trản phá vỡ hắc ám, vĩnh thế không tắt tâm đèn. "Thiên địa một...... Lữ quán, cùng bi muôn đời...... Trần." Lý cảnh lung nhắm hai mắt, đem một tay ấn ở hồng tuấn trên trán. Bạch quang xoát nhiên khuếch tán, bao trùm thây sơn biển máu chiến trường. Ở kia trản đèn quang ảnh, bình khang xa hoa truỵ lạc, đuổi ma tư ngày mùa hè dưới ánh mặt trời ngô đồng, mênh mang tái ngoại đầy trời gió cát cùng tuyết bay, a thái như thanh tuyền tiếng ca, mạc ngày căn cùng lục hứa tháo xuống sáng sớm lá cây, cừu vĩnh tư phi dương đầu bút lông, tẫn hóa thành Lý Bạch ly trung bất hủ thơ -- Năm lăng niên thiếu kim thị đông, bạc an con ngựa trắng độ xuân phong. Hoa rơi đạp tẫn du nơi nào, cười nhập Hồ Cơ quán rượu trung. Đi đến…

Taerungz

Taerungz

169 12 3

Jungwon top! X Sunghoon bot!Chiếc răng nanh lộ ra sau nụ cười chưa kịp tắt của người đàn ông trước mặt - vừa sắc nhọn mà còn lập lòe tia nham hiểm, là thứ đầu tiên lọt vào mắt Yang Jungwon khi cậu cố tỉnh táo để ngước lên nhìn... - Gì vậy chứ? Sao tim cậu lại đập nhanh quá thể?…

[Chuudaz] hoa báo tử

[Chuudaz] hoa báo tử

842 76 1

Gã vung kiếm lên, điêu luyện và dứt khoát. Nhát cắt rất ngọt. Xoẹt một tiếng, như ánh chớp chợt loé, rồi tắt lịm. Đầu Chuuya rơi bịch xuống nền đất, lăn long lóc như một quả bóng bowling.Dazai cúi người xuống, thanh kiếm kêu keng một tiếng chói tai khi gã không do dự ném nó sang bên. Rồi, bằng đôi bàn tay bọc kín trong đống băng gạc trắng phớ lốm đốm mấy vệt máu khô nâu sậm cáu bẩn, gã cẩn thận nâng cái đầu ấy lên - với ánh mắt ngây dại đầy thành kính si mê như thể đang được chiêm ngưỡng thứ tạo vật hoàn mỹ nhất trên thế gian này. Những ngón tay xương xẩu luồn sâu vào mái tóc cam rực màu hoàng hôn bên bết đầy máu tươi; gã giơ cao nó lên, và xoay vòng như đang khiêu vũ.Tiếng cười điên dại vọng mãi vào màn mưa. Khoé miệng gã cong vút lên, một vết rạch xấu xí đầy cay nghiệt trên khuôn mặt thanh tú nên thơ đến đáng thương hại."Quả nhiên, Chuuya như thế này mới là đẹp nhất mà."Chuuya không do dự gì phỉ ngay một ngụm nước bọt vào mặt gã:"Thả tao xuống ngay, thằng đần.".(Hay chuyện về một thế giới nơi mà Đức Chúa trót ban cho con người cái khả năng hiện thực hoá mọi suy nghĩ chỉ với một vết cắt trên da.Hỡi ôi, nực cười siết bao, ngài chẳng nhận ra mình đã sai lầm tới độ nào.)..[Note: Món quà sinh nhật muộn một ngày dành cho chế @-_Fuyuki_- yêu dấu. Mong rằng chế sẽ thích nó. ;;; w ;;; Mà nếu không thích thì cứ hú tui một tiếng nha, tui sẽ cấp tốc đi viết bộ khác cho chế liền hà. Ụ v ỤNói chung là, sinh nhật vui vẻ nhé. ๑•̀ㅂ •́)و ✧* Btw, TUI SHIP DACHUU KHÔNG PHẢI CHUUDAZ-]…

[GL]LEVEL U

[GL]LEVEL U

2,692 91 42

Đáng lẽ đây sẽ chỉ là một câu chuyện hài hước của một cô gái nhỏ trên đường tìm cha mẹ với sự giúp đỡ của hai người bạn vui vẻ nọ, ấy là nếu không có đám quần chúng đều là bom nổ chậm kiêm đòi nợ thuê...…

[Xuyên][Ngôn] Ta xuyên về nơi không trong sách sử

[Xuyên][Ngôn] Ta xuyên về nơi không trong sách sử

3,426 2,088 23

Tên truyện: Ta xuyên về nơi không trong sách sửTác giả: Lục Trình HuyênĐộ dài: Chưa rõTình trạng: Đang raTóm tắt nội dung:Nhân vật chính là Hàn Linh, một cô gái bất đắc dĩ phải xuyên không trở về quá khứ, làm một thái tử phi nương nương. Đặc biệt đây không phải là đất nước của cô ta, mà là một đất nước khác, phồn hoa hơn nhiều, chính là Trung Hoa thời xưa, tuy nhiên thời đại này không được lưu truyền trong lịch sử. Xuyên không đến một nơi xa lạ, lại không biết tiếng Trung, liệu Hàn Linh sẽ làm gì?Văn án:Hắn thích người khác rồi...Không phải là cô... là bạn thân cô...Người cô thích năm năm qua cuối cùng lại không thích cô...Cô điên loạn, tìm mọi cách phá hoại cô ấy để rồi tán gia bại sản.Sống trên đời này, còn ý nghĩa gì nữa, không bằng cô đi chết đi!Đứng dưới gốc cây ấy, cô muốn kết liễu cuộc đời mình...Ngay giây phút ấy, một ánh sáng lóe lên giữa những cánh hoa đào đang rơi kia, đưa cô đến một nơi xa lạ...…