NHỚ...

NHỚ...

25 1 4

Con người lúc sinh ra đều cất tiếng khóc chào đời dần lớn lên học cách cười đùa vui vẻ và làm chủ được cảm xúc của mình. Nhưng thật ngu ngốc khi bạn học được cách yêu một ai đó bạn lại để người khác điều khiển cảm xúc của bạn.... Vậy có phải chúng ta có lỗi với gia đình người thân của mình không???Và quan trọng nhất là có lỗi với chính bản thân mình...Đây là cảm xúc hỗn độn của mình nên không theo logic nào hết. Mong mọi người thông cảm.... Nếu có ai cùng tâm trạng mong mọi người sẽ cố gắng cùng mình vượt qua... yêu thương...…

những thước phim quay chậm.

những thước phim quay chậm.

96 6 10

Hôm ấy, một ngày mưa buồn. Và những câu chuyện được sinh ra trong khoảng thời gian này đều là những nỗi buồn của mình kết lại thành...Mình không dám viết những mẫu chuyện hạnh phúc( nó quá đỗi hoang đường chăng? ), mình viết theo bản năng thôi! Có câu chuyện bạn thích, có câu chuyện bạn không thích nhưng mong sao mỗi người có thể đón nhận từng câu từ của mình một cách chân thành nhất. Mình cảm ơn!…

Vệt Nắng Thanh Xuân

Vệt Nắng Thanh Xuân

960 16 10

Như cơn mưa rào, thanh xuân ghé qua mang vết son cuộc đời, rồi thanh xuân lại mãi ra đi, chỉ để cho ta nuối tiếc...Thanh xuân không chờ đợi ai, và trong trái tim mỗi người thanh xuân giống một cuốn phim ngắn đầy khung bậc cảm xúc.…

Chị - đàn bà mùa thu

Chị - đàn bà mùa thu

198 0 1

"Đàn ông cho tiền em, em phải lấy, đừng có hiền như chị. Lấy đàn ông già nó cho em tiền, lấy đàn ông trẻ chỉ để vui thôi. Đi cùng nó những năm tháng nó khởi nghiệp thì sao hả em, đến lúc nó có tất cả, chúng ta ở đâu trong tim của nó? Phía sau mấy con đĩ đó em."Tôi mỉm cười, không nói gì, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của chị, tôi thấy trong đó vẫn còn chút chua xót.Thanh xuân của chị dành cho anh đổi lấy là sự phản bội, là nước mắt, là máu, là những đêm dằn vặt giữa cho anh về để con có cha hay là tự giải thoát chính mình. Những năm tháng ấy chỉ mình tôi nghe thấy chị khóc nức nở bên đầu dây điện thoại. Để giờ đây người đàn bà ngoài 30 ngồi trước mặt tôi,đẹp lắm nhưng trái tim đã chết rồi chêt theo từng lời nói chua ngoa chị thốt ra.…

Nhật ký Mưa Bay - những năm tháng cùng tình yêu

Nhật ký Mưa Bay - những năm tháng cùng tình yêu

97 1 11

Tình yêu qua chẳng còn gì ờ lại...?Tôi lưu giữ tất cả những kí ức này, do chính tay người từng viết ra từ những cảm xúc chân thực nhất của trái tim người dành cho riêng tôi. Tôi yêu người, yêu cả những cảm xúc đau thương, dằn vặt của chính chúng ta trong cuộc tình này. Tôi lưu giữ vì tôi mãi mãi hoài niệm về những ngày chúng ta đã từng. Tôi mong người sẽ có lúc được đọc lại, được sống lại chính những cảm xúc này. Chúng ta có thể nhớ về nhau bằng hồi ức này....nó đau thương lắm nhưng nó rất thành thật!…

Rose (Kết Thúc! Hãy Buông Tay)

Rose (Kết Thúc! Hãy Buông Tay)

2 0 1

Ai cũng có kí ức của riêng mình. Em luôn tự hỏi tại sao ông trời lại mang đến cho em một kí ức buồn đến vậy ? Em đã từng muốn vứt bỏ kí ức của mình. Giữ nó làm cái gì khi nó chất chứa toàn đau buồn và tổn thươngNhưng em đã không làm được vì em nhận ra rằng sau những kí ức đau buồn và tổn thương còn có những kí ức của hạnh phục. Rồi một ngày nào đó tất cả sẽ trở thành kỉ niệm và em sẽ đủ can đảm để đối mặt với những quá khứ, những kí ức đó. Những đau buồn những tổn thương ngày trước sẽ không còn làm em cảm thấy day dứt nữa. Em phải cảm ơn ông trời đã cho em những kí ức đó em sẽ giữ nó mãi bên mình vì nó là duy nhất, vì nó là đáng giá.➡đây là một câu chuyện tôi chưa bao giờ kể. Nếu ai vô tình đọc nó, xjn một lần cảm ơn về tất cả:))…

Hương Vị Của Cảm Xúc.

Hương Vị Của Cảm Xúc.

218 23 10

Đợi chờ có lẽ là hạnh phúc.Dù trên thế giới có bao nhiêu người nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn.Không còn giả tạo ta sẽ được gì?Giờ còn lại gì trong tiềm thức? Chỉ còn đây những kí ức vô hồn...*CHÚ Ý: Đây là những cảm hứng ngẫu nhiên nên viết thành truyện nếu có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo. KHông đạo nhái dưới mọi hình thức, có muốn mang đi nhớ phải thông báo CHI TIẾT cho tớ biết và nhớ GHI NGUỒN đó. Không là tớ buồn đó mà tớ buồn thì sẽ đi ám kẻ làm tớ buồn đó!!! Chút chia sẻ vậy thôi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…

HỆ THỐNG(XUYÊN NHANH): CÔNG LƯỢC SUY TƯ NGƯỜI CỦA TIỂU THỐNG MANH!

HỆ THỐNG(XUYÊN NHANH): CÔNG LƯỢC SUY TƯ NGƯỜI CỦA TIỂU THỐNG MANH!

11 3 3

Khi hệ thống quá nhàn rỗi thì làm gì.? "hệ thống manh manh" lừa gạt kí chủ chọc phá nam nhân nhaaaaaaa! Câu chuyện xoay quanh 1 tên hệ thống lừa gạt , đeo theo kí chủ của mình đi đảo chính nhân tâm Nữ chính ban đầu sẽ hơi ngốc, mặt mày chưa đủ dày , sau dần sẽ ngày càng ngày càng bị hệ thống nào đó hố , khuôn mặt sẽ chay ngày càng chay, ! ây da, chuyện này vui là chính, khóc là nhiều và tầm lừa gạt của tg còn nhiều hơn. mọi người đừng tin vào tg "xin nhắc lại , chú ý, đừng tin vào tg aaa…

Nỗi đau rồi sẽ qua đi - The art of feeling

Nỗi đau rồi sẽ qua đi - The art of feeling

232 2 20

Đa cảm với tất cả mọi thứ hay vô cảm với bất cứ điều gì, thế nào sẽ tốt hơn?Sau vụ tai nạn xe hơi, Samantha Herring luôn cảm thấy đau đớn, không chỉ do chấn thương ở chân, mà còn từ cái chết của người mẹ khiến gia đình cô chìm vào trầm cảm và tuyệt vọng không lối thoát. Nhưng từ khi Sam gặp Eliot, một kẻ cô độc liều lĩnh học cùng trường và có một bí mật - cậu không thể cảm nhận được sự đau đớn, giữa hai người đã hình thành nên một "mối quan hệ kì lạ" khó có thể lí giải được....Author: Laura TimsNgười dịch theo Nhà xuất bản Thanh niên: Phi Yến…

Trước mắt là Đại Dương! - Ciu Mómm

Trước mắt là Đại Dương! - Ciu Mómm

63 2 4

TRƯỚC MẮT LÀ ĐẠI DƯƠNG!(Sau lưng là Biển Cả!)Có những thứ chỉ khi mất đi ta mới nhận ra nó quan trọng đến nhường nào...Quá khứ - dù thời gian có bào mòn thì vẫn không thể vùi lấp được. Chỉ là, trong lòng sẽ vơi đi những nỗi day dứt khi hồi tưởng lại. Người ta gọi đó là hoài niệm...Đời người - dù có đi đến chân trời góc bể - cuối cùng cũng là để gặp được người mình yêu thương~Thế nhưng... giữa muôn trùng Đại Dương ... ... Dẫu có gặp biết bao nhiêu con người Nhìn thấu bao nhiêu mảnh đời ...Thì ta vẫn thấy rằng: Thực ra , mình vẫn Cô Đơn!----- Trước mắt là Đại Dương - Sau lưng là Biển Cả! ------Ciu Mómm…

Em đã quen với cô đơn [ HeoBay ]

Em đã quen với cô đơn [ HeoBay ]

42 2 2

Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…

Mỗi ngày của Quỳnh

Mỗi ngày của Quỳnh

24 1 9

Nhật ký mỗi ngày (tạm thời là thế, chắc ko viết được mỗi ngày đâu, nhưng sẽ cố gắng) của một người chưa viết lách nghiêm túc bao giờ, trừ mấy bài làm văn hồi đi học. Viết để lưu giữ lại những cảm xúc chông chênh, lộn xộn của tuổi 24. Viết để trải lòng với người lạ, vì chẳng dám thổ lộ với người quen (rồi mong một ngày "lổi" tiếng khửa khửa). Hết rồi, mô tả truyện có nhiêu đó thôi vì truyện có nhiêu đó thật^^!!…

[EDIT] Dao Đài Xuân - Hoàn Tử Sao Phạn

[EDIT] Dao Đài Xuân - Hoàn Tử Sao Phạn

155 4 1

Tên truyện: Dao Đài XuânTác giả: Hoàn Tử Sao Phạn Tình trạng: Đang lết.Editor: Hoài CátThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Báo thù , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Cung đình hầu tước , Lôi , Ngược tra , Cường thủ hào đoạt , Mary Sue , Thị giác nữ chủ---[ GIỚI THIỆU ]P/s: Bấm vào trong chương để xem full văn án!![ Hai đời quân chủ cường thủ hào đoạt, có tình tiết vua đoạt thê tử của thần. ]Trịnh Ngọc Khánh xuất thân nhà nghèo nhưng bởi vì có dung mạo xinh đẹp nên được sứ giả hoa điểu đang tìm kiếm mỹ nhân chọn trúng. Mười năm tuổi, nàng vào cung tuyển tú, tân khoa trạng nguyên vừa gặp đã thương.Một bài thơ tình < Chá Cô Thiên > trở nên đắt giá khắp Trường An, kim thượng lúc bấy giờ coi đó là một giai thoại đẹp, đặc biệt tứ hôn. Ai ngờ ở đại điện một cái nhìn thoáng qua lại khiến cho lòng vua xao động liền nổi lòng tham cướp đoạt, chiếm mỹ nhân làm của riêng.*Năm thứ năm, nàng làm quý phi, tân quân lên ngôi phụng theo di chiếu tôn nàng làm hoàng thái hậu. Từ ngoại thất của thiên tử cho đến hoàng thái hậu mẫu nghi thiên hạ, nàng chỉ mất vỏn vẹn sáu năm. Dưới bậc thềm ngọc, người chồng ngày xưa nay đã trở thành tể tướng, không hề lộ ra một chút sơ hở nào trước mặt hoàng đế. Duy chỉ có khoảng khắc đối diện với hoàng thái hậu, y có hơi thất thần một lát.Trịnh Ngọc Khánh gần như muốn rơi lệ, bàn tay dưới ống tay áo lại bất giác bị người nắm chặt.Tân quân có vẻ bề ngoài xuất chúng, mười hai viên ngọc trên đỉnh đầu khẽ lắc lư, nét mặt ôn hòa mang theo ý cư…

[Truyện ngắn] Tình còn gầy và chiếc hôn còn ngọt

[Truyện ngắn] Tình còn gầy và chiếc hôn còn ngọt

5 0 1

Author: Trần Hoàng Trâm"...Em không biết. Đôi khi, em cũng muốn có một ai đó dành riêng cho mình. Em muốn nắm tay người đó đi trên phố. Ăn tối cùng nhau. Ôm nhau ngủ. Bình yên. Thân thiết và giản dị. Đôi khi em cũng thấy sợ sự cô độc. Tình yêu là một thứ gì đó vừa giản dị vừa điên rồ. Tình yêu của chúng ta ở ngưỡng nào?Chúng ta có cần phải nói rằng chúng ta yêu nhau không? Em nghĩ là không cần. Cuối tuần café vẫn thơm, con nắng vẫn vàng ươm nơi góc phố. Cuối tuần, anh vẫn ngồi cạnh và nghe em nói. Có đôi khi em đặt tay mình vào lòng bàn tay anh. Em thấy tình mình còn gầy và chiếc hôn còn ngọt!"…

Tôi là người đa nhân cách

Tôi là người đa nhân cách

61 5 1

Cuộc sống là một câu chuyện dài mà con người chúng ta, ai ai cũng muốn mình là nhân vật chính. Đôi khi, họ muốn mình là một nàng công chúa kiều diễm đi tìm cái gọi là "tình yêu đích thực". Hoặc đôi khi, họ muốn mình trở thành một chàng lãng tử phiêu bạt hạnh phúc... Còn...tôi...Tôi chỉ muốn làm một con kiến đen bé nhỏ, thường được bụi cây che khuất khỏi con mắt của những đọc giả, đang chăm chú vào cảnh hoàng tử phi nước đại đi cứu công chúa, hay cảnh nàng đang than khóc gần bụi cây mà trong đó ẩn chứa một chú kiến... Và tôi luôn muốn được kết thúc cuộc đời mình, bằng một câu: " Con kiến đen cô độc bị giẫm chết, bởi cỗ xe ngựa đưa công chúa và chồng chưa cưới của nàng về lâu đài sống hạnh phúc mãi mãi..."…

U buồn nơi kiếp người

U buồn nơi kiếp người

2 1 1

Chỉ là một chút muộn phiền trong lòng rồi sẽ trôi về đâu, sẽ dạt về đâu. Và đến khi nào nơi đáy lòng mới bớt cô quạnh. Trái tim rỉ máu, ướt đẫm, loang lổ lên cả thân thể, chẳng thể lau sạch, chẳng thể chữa lành. Đôi chân mệt mỏi, rã rời, từng bước đi là từng bước chân nhuốm đỏ trên nền gạch lạnh. Rồi lại chẳng biết tìm ai để tựa vào,...cuối cùng, cũng chỉ có bản thân, tự gặm nhấm lấy nỗi buồn, tự ôm lấy con tim nát vụn và lạnh lẽo đến thấu xương khi bóng tối lùa vào phòng, trong từng đợt gió lạnh.À, tôi chỉ muốn nói một điều. Nếu các bạn đã đọc và thấy câu chuyện của tôi đủ hay, xứng đáng với bình chọn của bạn thì tôi thực sự cảm ơn rất nhiều. Mong được lời góp ý từ các bạn, để giúp lời văn trở nên mượt mà hơn. THẬT SỰ CẢM ƠN RẤT NHIỀU!!! Nếu bạn muốn lấy một trích đoạn hãy nhắn với tôi, tôi sẽ cân nhắc và trả lời bạn. Cảm ơn đã đọc.…