[CreepypastaOC] The Bloody Angel
I don't understand why... maybe I'm just a monster in their eyes... or maybe I'm already a monster...…
I don't understand why... maybe I'm just a monster in their eyes... or maybe I'm already a monster...…
Một đứa bé bình thường, trong một cuộc sống bình thường...Chí ít thì đã từng là như vậy…
Đừng bao giờ trốn tránhĐừng bao giờ trốn chạyHãy để cho những bông hồng đen kết thúc sự đau đớn của ngươi…
Đay là những câu chuyện về Creepypasta OCs của tui và bạn tui…
"Smile is the most beautiful thing in this world"~Smiling Girl~…
Hỡi thế gian cho ta hỏi trên đời này có ai không bị tha hoá? Quy luật tự nhiên hay sự cám giỗ của dục vọng... Lời nguyền cũng chỉ là cái cớ... để bẻ cong sự thật về bản chất. Những ám ảnh tâm lí hay sự điên loạn... vốn dĩ cũng là thứ được sinh ra từ những ham muốn bẩn thỉu... Vậy chắc chỉ có nàng búp bê suốt đời ở trong tủ kính với xung quanh là một vườn hoa sẽ chẳng bao giờ bị cuộc đời tha hoá... Nhưng liệu nàng sẽ thế nào khi biết khu vườn xinh đẹp quanh nàng được tưới bằng máu của những kẻ tội đồ? Thật thú vị...-----------Ảnh bìa được làm bởi @LangngocthienTranh gốc thuộc bản quyền của tác giả Henrik Aarrestad Uldalen.Cảm ơn bạn rất nhiều!-----------Chúc mừng tác phẩm đạt 500 lượt đọc (30/5/2023)!…
Mia là một cô bé 13 tuổi bình thường, có lẽ thế!Cô có một thân hình mảnh khảnh, mái tóc màu nâu hạt dẻ dài suôn mượt cùng đôi mắt ngọc hồng lựu sâu thẳm. Nhưng, cô luôn tạo ra một luồng khí cô độc xung quanh mình, mọi người khi nhìn vào đôi mắt to tròn của cô, họ có thể dễ dàng nhìn thấy chính bản thân họ, ánh mắt của cô như nhìn thấu con người kẻ đối diện. Đôi mắt ấy vô hồn, không có một chút cảm xúc tồn đọng.Mia đã từng là một cô bé ngây thơ, năng động. Đúng vậy! Đã từng! ..........…
Đừng quá tự tin vì vẫn còn sốngĐừng quá tự mãn vì đã thoát chếtCơn ác mộng sẽ tìm đến và mang lại cái chết cho ngươi…
Đôi khi quá khứ của sự cô đơn cũng làm thay đổi 1 con người....Cre bìa : Commission đặt từ bạn Charles McKelsen (FB)…
Tác giả: Bloody_MirrorSummary:Tình cảm tựa như mây khói....Tình yêu...không bao giờ có hồi kết......Đoá hoa....chưa kịp nở...đã úa tàn....I DON"T WANT TO HURT YOUTRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD VÀ CÓ TẠI NICK NÀY, MANG ĐI ĐÂU BỐ MÀY TÁNG LẬT MỎ.…
(Tạm drop) Nhân vật thuộc bản quyền của bộ phim kinh dị 'The Nun' còn COC thuộc bản quyền của mình - Blah. Truyện được đăng duy nhất tại Wattpad. Hãy ủng hộ mình bằng cách góp ý và ấn nút bình chọn. Cảm ơn ạ !…
Một cô gái....Một vật thí nghiệm....Một sinh vật không tự chủ.....Một kẻ điên với cơ thể nhỏ bé......Cô có hình dáng một con người......Nhưng cô lại có tâm trí điên loạn của dã thú.....TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD.…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Kitty rất đáng yêu và ngoan ngoãn, chỉ cần cho cô bé kẹo hay thú nhồi bông, cô bé sẽ yêu thương bạn. Hãy yêu thương KittyĐừng làm cô bé buồn hay tổn thương, nếu không... Mọi chuyện sẽ rất khủng khiếp...…
Câu chuyện mang tính chất ATSM và hài hước của hai chị em sinh đôi bỗng một ngày lại trở thành những sát nhân và là một thành viên trong gia đình Creepypasta . Ai đọc truyện của tui xin đừng ném gạch đá OK . Cảm ơn vì đã đọc xin hãy nêu ý kiến của bn cho từng chap chuyện xin cảm ơn…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
mun : truyện nói về creepypasta x oc nha…