Lời của khói
Ai nói rằng khói không có tâm hồn? Ai nói rằng khói không có tình cảm? Có đấy, rất nhiều... Chỉ là ... lòng người vô tâm ... liệu có thể hiểu thấu...?…
Ai nói rằng khói không có tâm hồn? Ai nói rằng khói không có tình cảm? Có đấy, rất nhiều... Chỉ là ... lòng người vô tâm ... liệu có thể hiểu thấu...?…
Tên gốc: 下落不明Tác giả: 咦见卿心Translator: Động Đu ĐưaThể loại: Gương vỡ lại lành | Nơi làm việc | 1v1 | HETình trạng bản gốc: đang tiến hànhTình trạng bản dịch: đang tiến hành…
Hán Việt: Tuyển chọn độc nhấtNguồn: Tấn GiangTác giả: Lục Mạnh TinhThể loại: Ngôn tình hiện đại, đô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình yêu duy nhất, ngọt ngàoCP chính: Quan Nguyên Bạch - Chu Phạn PhạnĐộ dài: 70 chương (64 chính văn + 6 ngoại truyện)Status: Đang tiến hànhVĂN ÁNChu Phạn Phạn - người vô cùng ghét xem mắt cuối cùng cũng đồng ý đi một lần.Bởi vì đối tượng lần này là anh trai ruột của thần tượng của cô.Vào ngày xem mắt, trái tim cô tan chảy ngay khi thấy khuôn mặt của Quan Nguyên Bạch giống với khuôn mặt thần tượng yêu dấu của mình.----Nghe nói Chu Phạn Phạn tuy xem mắt thất bại với cậu ấm nhà họ Quan nhưng không nản chí mà tiếp tục theo đuổi anh tận hai tháng trời.Quà tặng, đồ ăn, nhắn tin quan tâm không sót một thứ nào.Nhưng vẫn bị từ chối.Trong chốc lát, Chu Phạn Phạn trở thành trò cười của đám người trong giới nhà giàu.Quan Nguyên Bạch thấy thẹn trong lòng, sau khi trăn trở suy nghĩ mãi anh quyết định xin lỗi cô.Vì thế mà đến ngày hôm sau, trong buổi họp báo ra mắt phim của em gái anh vậy mà lại nhìn thấy Chu Phạn Phạn - một người vốn luôn dịu dàng, hướng nội, cô vừa cầm bảng vừa hô hào: "Con gái! Mẹ yêu con! Mẹ yêu con nhiều lắm!!!"Đứng hình vài giây, Quan Nguyên Bạch xanh mặt nhanh chóng kéo cô ra khỏi đám đông người hâm mộ: "...Em yêu ai?"Chu Phạn Phạn biết mình không thể trốn tránh được, mắt sáng lên: "Yêu, yêu em của anh".[Đàn ông chỉ tổ chức ảnh hưởng đến tốc độ theo đuổi thần tượng của tôi!][Tôi không muốn làm bạn gái anh, tôi muốn làm má mì của anh]…
inspired by exit sign - hieuthuhaioneshot…
nếu ngày ấy hắn không nói câu nói đó thì giờ đây hai người đã còn yêu nhaungược đấyyy…
Tác Giả:Nguyễn Hoàng Thế NhưTrường Học Toàn là Nữ Sinh,Ở đây những đứa con gái yêu nhau một cách rất bình thường,Nanako Hime đã chuyển vào ngôi trường này,sẽ ra sau?P/s:trời ơi chuyện này là Yuri(Nữ x Nữ) mấy bạn nào miệt thị thì đừng đọc huhu,mình có ý tưởng để làm cái này là do xem bộ Anime Yaoi(Nam x Nam)-Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh thì cái não mình nó nhập vô huhu…
Rượu càng nồng lại càng cay. Mà càng cay, thì lại càng say, càng ngây ngất. Cũng giống như người phụ nữ. Càng đẹp, càng thông minh, thì lại càng mê hoặc lòng người. Nhưng có phải ai cũng tìm được ly rượu nồng của chính mình?…
Tình yêu bắt đầu chớp nhoáng nhưng lại thật dài không có hồi kết…
WARNING: AOB VĂN, NỮ x NỮ, BHTT.Tác phẩm: 烂梗驸马.Tác giả: Vô Đức Vô Năng (无德e无能).Thể loại: Sinh con, cung đình hầu tước, thiên chi kiều tử, ngọt văn.Số chương: 114 chương.Tình trạng raw: Đã hoàn thành.Nhân vật chính: Mộ Khinh Trần, Thường Thục.(AOB văn, alpha xưng là gia chủ, omega xưng là tử quận.)Truyện edit theo văn phong của mình nên có gì sai sót, bỏ qua cho mình nhé, xin cảm ơn!…
tiên hiệp…
Tuổi thơ của em là anh. Chúng ta giao nhau nơi bánh xe định mệnh. Chuyến tàu số phận đưa em về nơi có anh…
Câu chuyện này mình viết khi còn học lớp 6, nên có nhiều chỗ ko hay, tên truyện mình cũng chưa nghĩ ra....thôi mọi người cứ đọc đi, đừng chê nhé😁 Dự báo thời tiết đã nói đêm nay sẽ có bão, một cơn bão rất to, đủ để phi tang mọi tội ác, ẩn dưới màn đêm,không có lấy một vì sao sáng. Cũng chẳng thấy được một tia hi vọng! Phải rồi, tội ác đấy cũng sẽ được dấu nhẹ dưới đáy biển... Bão tố và sóng cả sẽ thủ tiêu mọi tang chứng vật chứng mà thôi!. Trên đôi môi to son đỏ ấy nở một nụ cười mãn nguyện. Điệu cười của sự khinh bỉ: Chả ai biết đó là đâu, vì đêm rồi, mà ông trời cũng đâu có mắt... .... Trong đêm bão to, từng đợt sóng đang cố nuốt chửng cành hoa nhỏ bé ấy! Một cành hoa màu trắng! Không...không phải, đó là một cô gái đang bị từng đợt sóng đánh cho đến khi...cô quên mất mình là ai! Một cô gái có khuôn mặt trắng bệch, chắc đã chết rồi, một cô gái mặc váy trắng. Một màu trắng tinh khôi nhưng tang thương…