ERROR

ERROR

4 0 3

Nhân sinh như cõi mộng, mộng tỉnh nhân tan, kiếp người phù vân - chính là con người sống trên đời lấy vô thường làm bạn, nên sẽ có những lúc gặp chuyện không như ý, hay có những điều suy nghĩ hoài mà chưa thấu tỏ. Tuy nhiên thời gian qua đi, tới một lúc nào đó ta sẽ dần dần minh bạch, giật mình nhận ra rằng, thì ra hết thảy đều là an bài tốt nhất. Một nữ sinh trung học bình thường vốn đang trải qua những năm tháng tuổi trẻ êm đềm, không âu lo bỗng bị trói buộc bởi vận mệnh nghiệt ngã. Thế sự xoay vần chỉ sau một đêm, nhận phải bi kịch đã được định sẵn, cô mất đi tất cả, chìm trong đáy sâu tuyệt vọng. Tưởng như đã chẳng còn gì níu kéo nơi trần thế, một tia sáng hi vọng yếu ớt le lói trong mảnh đời tối tăm mịt mù, tia hi vọng mong manh ấy đã khơi dậy lên khát vọng sống trong cô và cũng đã vô tình trở thành một chấp niệm cô kiên quyết cả đời không buông. Mặc cho biết kết cục đợi mình phía trước là tàn khốc, cô như con thiêu thân đâm đầu vào ngọn lửa, không sờn lòng. Mặc dù biết tia sáng mình đã coi là cả nguồn sống ấy sẽ chẳng thể là của riêng mình, cô vẫn cố chấp đuổi theo và giữ lấy, không nỡ buông tay.Có lẽ vì sự ích kỷ đến mù quáng của chính mình, cô đã chẳng hề nhận ra rằng sau lưng cô, vẫn luôn có người lặng lẽ đợi cô quay đầu, lặng im che giấu cảm xúc thật trong tim. Warning: Tác giả mượn bối cảnh của bộ manga hành động, kinh dị viễn tưởng nổi tiếng Tokyo Ghoul, các sự kiện diễn ra ở tuyến thời gian không trùng với nguyên tác, độc giả nào cảm thấy không thích có thể rờ…

Máy Bay Giấy

Máy Bay Giấy

78 5 1

"...Tôi cứ thích gọi chị là chị, dù rõ ràng đó là giáo viên dạy văn của tôi. Cách nhau 5 tuổi và sinh ra ở hai thế kỉ, dù vẻ ngoài ngô nghê kia có cố đánh lừa tôi tới đâu thì rõ ràng chúng tôi vẫn ở hai thế giới tách biệt. Thế giới của tôi chị đã trải qua rồi, thế giới của chị tôi không hiểu được. Tôi của năm tháng ấy cứ đinh ninh chờ đợi một khoảnh khắc mờ hồ, chờ đợi lúc bản thân đủ trưởng thành để nói ra hết. Và tôi đã ngây thơ tin rằng thời điểm hoàn hảo đó thật sự sẽ đến, chỉ cần chờ thêm một chút, một chút nữa thôi..."…

Tại Sao Tôi Lại Yêu Em Đến Như Vậy...

Tại Sao Tôi Lại Yêu Em Đến Như Vậy...

2 0 1

"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…

Lỡ

Lỡ

1 0 1

Với tôi, cậu ấy là những rung động đầu đời, là viên kẹo ngọt tôi muốn ích kỷ giấu đi, là món báu vật quý giá mà ông trời đã ban cho tôi nhưng cậu ấy cũng là nỗi đau, là nhân vật chính trong vở kích đơn phương của tôi. Còn với cậu ấy... có lẽ tôi chỉ đơn giản là cô bạn thanh mai trúc mã cùng lớn lên với cậu, hay chỉ đơn giản là một kẻ tạm thời chung đường."Con người ta đó, một khi tích đủ thất vọng rồi sẽ tự khắc rời đi. Tạm biệt cậu mối tình đầu của tớ."…

Bách Hợp | HỌ NÓI TÔI LÀ MỘT KẺ ĐIÊN TÌNH

Bách Hợp | HỌ NÓI TÔI LÀ MỘT KẺ ĐIÊN TÌNH

24 1 1

"Tại sao ông trời lại bất công với tôi như thế? Tôi yêu cô ấy chết đi được, cô ấy có người khác mất rồi. Không! Tôi không muốn! Tôi muốn có được cô ấy"Giọng nói ấy hàng ngày đều quanh quẩn trong tâm trí tôi, tôi ngồi một góc, suy nghĩ ngẩn ngơ. "Ước gì bạn ấy là của tôi nhỉ." Nhưng rồi lại nghĩ bản thân không xứng đáng. Tôi ôm cái mộng tưởng ấy suốt 3 năm cấp 3, chẳng dám nói ra. Năm nay là năm cuối cấp, tôi biết rằng nếu không thổ lộ, sẽ chẳng còn cơ hội nữa. Hôm nay tôi đã can đảm nói ra, nhưng mà....…

EM CỦA ANH ĐỪNG CỦA AI

EM CỦA ANH ĐỪNG CỦA AI

42 0 3

Ngược tắt thở, ngọt sâu răng...Lần đầu làm chuyện ấy, hi vọng được góp ý!…

Anh Yêu Em Đến Thiên Hoang Địa Lão Được Không

Anh Yêu Em Đến Thiên Hoang Địa Lão Được Không

2 0 1

12 năm ròng rã thích 1 người12 năm ròng rã đợi 1 người 12 năm sau của 12 năm sau sẽ còn như vậy chứ ? Hồi Lưu Ức mày nói thử xem ..Truyện này là truyện đầu tay của mình Cũng không xác định thời gian ra chap mới nữa, cân nhắc 1 chút trước khi nhảy hố nha…

Vợ yêu à ! Em từng đơn phương tôi sao ?

Vợ yêu à ! Em từng đơn phương tôi sao ?

1 1 1

Mô tả thế nào thì vào truyện mới biết được nho :)))1 tuần sẽ ra từ 1-2 chương nhé !…

Rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại

Rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại

40 5 2

Warning: - OOC cực mạnh, các yếu tố đều không có thật- Mỗi chương là một oneshort với các câu chuyện khác nhau, các chương không liên quan gì đến nhau- SE, SE, SE!!!!…

Ừ thì... tôi thích cậu

Ừ thì... tôi thích cậu

11 2 1

Cô có thành tích học tập và vẻ ngoài rất tuyệt vời.Tính cách đáng yêu,trong sáng cũng rất bướng bỉnh.Hắn là học sinh nhưng lại ăn chơi lêu lỏng thành tích học tập tệ hại.Bù lại thì có một gương mặt khiến bao nữ sinh mê mẩn lại là con của một giám đốc công ty thương mại rất có máu mặt trong giới.Chỉ cần hắn hảo hảo học thật tốt thì cái gì hắn cũng có.Nên,hắn được xếp ngồi cùng cô.... rồi lại yêu thầm cô.Nhưng cô lại thích người khác..…

Tôi yêu cô ấy

Tôi yêu cô ấy

186 16 5

-Cậu...cậu là thật lòng sao?-Ừ...cho tớ một cơ hội...Thùy Dương!-...........-Xin lỗi...tớ không thể... tớ không chịu nổi nữa...-......…

Ấm và Ngọt

Ấm và Ngọt

14 0 1

"Chỉ đơn thuần là sự rung động mà thôi ㅇㅅㅇ . Nó giống như một quyển nhật kí nhỏ bé vậy, nhưng trong đó chứa đựng rất nhiều tâm sự to lớn.."…

Tình Yêu Năm 17 Tuổi

Tình Yêu Năm 17 Tuổi

277 8 2

"Sau chia tay, họ dần xa xa xa nhau. Ngày ấy, Bích Anh quyết định rời xa anh -Cao Thuỵ.5 tháng sau, cô muốn quay lại với anh, nhưng anh đã quên rồi, quên tất cả về cô rồi. Chàng trai mà cô yêu năm 17 tuổi đã không thể đi bên cạnh cô đến suốt cuộc đời"_Truyện rất sến, ai không thích thì phím "back" _Không đọc chùa, thể hiện sự LỊCH SỰ dùm mình nhé :))…

Trà sữa và lưu bút.

Trà sữa và lưu bút.

2 1 2

Thanh xuân ai cũng có đôi lần rung động. Mỗi khoảnh khắc đều như một thước phim tua chậm làm người ta nhớ mãi. Có thể là tình đầu đẹp đẽ như ánh trăng sáng, hay là đau khổ như dằm trong tim. Tất cả như đều được định mệnh sắp đặt...Mỗi câu chuyện là một vũ trụ riêng lẻ. Nơi giữa người và người có những mối duyên ràng buộc. Để lại trong tâm trí những kỷ niệm khó quên...…

Đơn Phương

Đơn Phương

28 2 5

Ai cũng đã từng trải qua thời học sinh Có sự vui,buồn...và trong đó có cả 1 tình yêu nhỏ nhoi mới chớm nhưng nó lại dc bắt nguồn từ một phía người ta gọi là yêu đơn phương Cậu ta không đi xe đạp tôi cũng từ bỏ đi chiếc xe đạp nữa mà đi bộ để có thể dc nhìn ngắm thêm cậu ta dc 1 chút nữa Và cậu ta chính là người đầu tiên tát tôi Rồi cậu ta có người yêu mới tôi đã rất buồn tự nhủ rằng mình lên từ bỏ…

CHỜ NGƯỜI QUAY ĐẦU

CHỜ NGƯỜI QUAY ĐẦU

0 0 1

Chưa từng yêu, chưa từng hiểu về tình yêu. Là người đưa ra lời khuyện về chuyện tình yêu cho bạn bè nhưng chính bản thân lại không được viên mãn. Người đời thường nói : Thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ, kể cả tình cảm. Nhưng đã qua mấy năm rồi, tôi vẫn nhớ cậu như những ngày ấyVẫn nhớ như in từng lời nói, nụ cười, hành động của cậuNhớ rằng tôi và cậu cũng đã từng có một thời gian thân thiếtNhớ rằng tôi đã từng ấu trĩ, muốn thu hút sự chú ý của cậu đến mức nào ... Sau cùng, thứ thời gian để lại cũng chỉ còn là hình bóng và chờ mong.…