[THUẦN PHỤC ĐỒNG NHÂN]  Pharaoh x Sở Huyên

[THUẦN PHỤC ĐỒNG NHÂN] Pharaoh x Sở Huyên

187 8 1

_Tác giả truyện gốc: Mặc Thanh Thành / Mặc Nại Hà_Tác giả đồng nhân: EmmaW_Thể loại: BDSM, bình tĩnh thâm tình phúc hắc S công x Cuồng ngạo chiếm hữu M thụ, ấm áp không ngược. _Link edit Thuần phục 1/2: https://tulinhlancung.wordpress.com/2015/07/20/muc-luc-than-phuc-2/_ Artist: Leyla_Văn án: Là một trong những Dom bậc nhất, hắn đứng trên cao hết thảy, nắm trong tay quyền khống chế, hắn không cho phép bất cứ chuyện gì vượt tầm tay hắn, ngay cả Sở Huyên cũng thế. Là tam thiếu gia nhà họ Sở, nghe dang người người phải nể mặt, vậy mà cái tên luật sư không biết điều kia lại cố tình gây sự, được lắm, cứ đợi đó cho bổn thiếu gia. !!!! WARNING!!!! Truyện này là đồng nhân nhé, vì quá thích cp nên mạn phép viết ra bộ đồng nhân này, nếu trong tương lai tác giả có viết về hai anh hay là không viết hoặc cho ghép đôi với người khác thì xem như cái này ship vui vậy thôi nha. ok mời mọi người đọc truyện.…

Ôm những mộng mơ đi qua tuổi trẻ

Ôm những mộng mơ đi qua tuổi trẻ

6,033 173 1

Vũ Tường Vy - một học sinh chuyển trường vào năm lớp 12, không giỏi kết bạn cũng như có mối quan hệ không tốt với bố mẹ. Vy đem lòng thương nhớ cậu bạn lớp trưởng ở trường cũ, nhưng sau khi chuyển trường thì mối liên kết cũng nhạt nhòa dần. Trong lúc cô đơn giữa một thành phố mới, những con người mới như thế thì Vy gặp Quân - bạn cùng bàn bất đắc dĩ môn Lí ở lò luyện thi đại học.Nguyễn Hoàng Quân - một học sinh chuyên Lí nhưng mang niềm đam mê với âm nhạc. Bố mẹ ngăn cản đi theo con đường nghệ thuật nên rất bất mãn, đi học để đối phó là chính. Rồi Quân gặp Vy, cô gái ít nói nhưng tốt bụng thường giúp đỡ cậu những điều nhỏ nhặt.Hai con người tưởng chừng xa lạ đã tìm được kết nối với nhau. Họ cùng nhau đi qua những năm tháng cuối cấp đầy căng thẳng để bước vào kì thi đại học quyết định cả một đời người. Những tưởng không thể gặp lại sau kì thi đại học đó, nhưng duyên phận lại một lần đưa Vy và Quân vào chung một trường đại học.Lên đại học, mối quan hệ càng thêm khăng khít vì họ là người quen duy nhất của nhau giữa thủ đô Hà Nội phồn hoa. Giữa những cảm giác lạc lõng chênh vênh giữa đất khách quê người, họ là niềm an ủi và chỗ dựa duy nhất của nhau. Và rồi cứ thế, tình cảm giữa hai người lớn dần lên từng ngày...---Đọc đầy đủ tại app Allnovel hoặc Dreame…

[Fanfiction Princess/Công chúa xứ hoa] Buông xuống đợi ngày tuyết lên

[Fanfiction Princess/Công chúa xứ hoa] Buông xuống đợi ngày tuyết lên

1,589 14 2

Fanfiction Princess/Công chúa xứ hoaThể loại: Romance, Spiritual, AngstLời tựa:Xứ sở này quanh năm phủ màu trắng của tuyết, băng lạnh như chính trái tim của hắn, trái tim đã không còn nhiệt huyết nóng chảy từ thuở ấu thơ.Đêm vũ hội xứ hoa năm xưa, hắn từng xao động tâm hồn trước hai người con gái. Một sắc đẹp dịu dàng như dòng suối... một rực rỡ nồng nàn như ánh lửa đam mê... những con người thiên thần ở xứ sở diệu kì. Hắn gặp câu chuyện thần tiên rồi để nỗi khát khao giằng xé...Một vài năm sau, hắn đã ở ngôi chí tôn cao quý, lại xuất hiện một người con gái. Cô gái nhỏ bé đến từ xứ hoa, dịu dàng mà kiên cường, nhen nhóm lên trong hắn tình cảm mãnh liệt... Con chim bé nhỏ đó luôn hướng về mùa xuân, về xứ hoa ấm áp, yên bình của nàng...Nhưng rốt cục nàng đâu làm hắn từ bỏ giấc mộng bá quyền, cũng chẳng khiến hắn trở thành người cha tốt hơn. Nàng và hắn yêu mà giày vò đến chết cũng không nói được câu yêu nhau. Nàng chết đi vì đứa con bé bỏng, mà hắn vì đau khổ, chán ghét không muốn nhìn mặt nó.Và cả hai người con gái kia nữa... một đã chết khi hắn chưa có cơ hội gặp lại... một lạnh lùng chém đứt cánh tay hắn... Những tưởng nửa đời còn lại với trái tim đông cứng... Đâu ngờ đến, mùa tuyết năm nay, lần đầu tiên hắn nhận ra xứ tuyết này cũng có điều kì diệu...…

[ĐAM MỸ - EDIT]Tôi trọng sinh về trường cũ gặp người yêu - Thi Vô Trà

[ĐAM MỸ - EDIT]Tôi trọng sinh về trường cũ gặp người yêu - Thi Vô Trà

15 0 1

Tên Hán Việt: Cựu cố tân trườngTác giả: Thi Vô TràTình trạng: Hoàn thànhEditor: LinnNguồn: WikidichThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ công, Vườn trường, Nhẹ nhàng(Sau khi người yêu chết, tôi đột nhiên xuyên về thời gian em ấy đang yêu thầm tôi, mà tôi lại không hề hay biết)Lý Trì Thư nhiều năm qua luôn có ý định tự sát, tôi hết lần này đến lần khác đem em ấy từ quỷ môn quan kéo trở về.Nhưng tôi chưa bao giờ biết ý niệm tự sát của em ấy lại mãnh liệt như thế, cuối cùng em vẫn lựa chọn đêm tối hôm ấy, lúc tôi không để ý nhảy từ trên lầu xuống.Tôi không kịp giữ được em, chỉ có thể ngơ ngác ở tang lễ của em ngủ thiếp đi.Ngủ một giấc dậy, phát hiện xung quanh ồn ào náo nhiệt.Tôi đứng trong lớp học mười năm trước, nghe cậu bạn lớp bên cạnh nói, Lý Trì Thư đang học thể dục dưới sân._____Chủ công - ngôi thứ nhấtCP: Thẩm Bão Sơn x Lý Trì ThưThẳng như hình cầu phúc hắc công x Ngoan ngoãn ngốc nghếch tự cắt tay chân bình đạm thụLôi giả tự tránhTag: Mùa hoa mùa mưa, Trọng sinh, Ngọt văn, Vườn trườngLập ý: Khiến mình vui vẻ mới là việc ý nghĩa.…

Nhật Ký Thất Bại

Nhật Ký Thất Bại

2 0 1

Đúng! bạn không nghe nhầm đâu đó là "Nhật Ký Thất Bại". Tôi nghĩ chắc mọi người đã quá quen với những câu chuyện về những nhân vật chính kể về cuộc đời của họ đã từng vất vả tới cỡ nào và họ đã đứng lên và thành công ra sao.... Thật sự chán ngấy tôi chán vì năng lực của họ tôi chán vì mình đã cố gắng mà như mãi đứng yên một chỗ mà nghe họ khoe mẻ bản thân tuyệt vời thế nào...... Thế nên mới có câu chuyện của tôi ngày hôm nay. Bạn nghĩ sao về không overthinking? Chắc hẳn có nhiều người nghĩ người overthinking là một người suy nghĩ và làm quá vấn đề làm mọi chuyện trở nên phức tạp. Vậy bạn thử vào câu chuyện tôi sắp kể đây và hãy khách quan mà đánh giá một người overthinking như tôi xem góc nhìn của chúng ta có giống nhau không nhé...........…

《痛苦的极限》GIỚI HẠN

《痛苦的极限》GIỚI HẠN

509 49 3

Author: Tam Sinh ThạchNhân vật: Vương Tuấn Khải x Vương Nguyên Thể loại: Fanfic Khải Nguyên, hiện đại đô thị, thương trường, tổng tài x thư ký, ngược luyến tàn tâm. SE. Tình trạng: Đang bò, lê, lết. Summary: "Cái gì tồn tại trên thế gian này, đều có giới hạn của nó, con người dù có sống vui vẻ, lạc quan ra sao rồi thì cũng sẽ phải chết đi, chuyển kiếp luân hồi. Tình cảm dù có sâu đậm đến đâu, nếu như chỉ có một người duy trì thì cuối cùng cũng sẽ phai nhạt dần theo thời gian... và tổn thương cũng như thế. Giới hạn của đau thương là khi con tim đã quá nhiều vết cắt, may vá thế nào cũng chẳng thể vẹn nguyên như vẻ ban đầu. Lâu về sau vết thương đó không còn rỉ máu, không còn đau âm ỉ nhưng những vết sẹo sẽ chẳng bao giờ bị thời gian xóa nhòa đi. Là khi đã quá mệt mỏi, khi tin yêu ngày một giảm dần. Khi nhận ra đối phương chẳng còn chút tình cảm gì nữa, chỉ có bản thân ngốc nghếch tin rằng sẽ khiến tình cảm cả hai lại như phút ban đầu.Thì sẽ tự tay vứt bỏ đi đoạn yêu thương dở dang mà bản thân cố gắng duy trì suốt bao năm qua. Phá tan mọi thứ, khiến tất cả hóa thành tro bụi. Không vương vấn, không luyến tiếc..."…