BFC -Bangtan Fanfic Confession
Link gửi cfs tại đây và bio chúng tớ.https://forms.gle/qPKCa8oTX1Z6zmjR8…
Link gửi cfs tại đây và bio chúng tớ.https://forms.gle/qPKCa8oTX1Z6zmjR8…
Trái Tim Đen - Black HeartTác giả: Soleil LimCác nhân vật chính: Cedirc Diggory, Iris BlackCó rất nhiều câu chuyện đã bị thay đổi bởi hai từ " Nếu như..."Nếu như Regulus Black chưa từng hy sinh dưới hồ nước lạnh cóng đó, sống một cuộc đời bình thường cưới vợ sinh con, tiếp nối huyết mạch của một dòng tộc lâu đời và vĩ đại...Nếu như Cedric Diggory không chết dưới đũa phép của Chúa tể Hắc ám...Ở một thế giới mà câu chuyện được kể khác đi, sẽ chẳng có những đau thương do chiến tranh mang lại, chỉ có tình yêu được ươm mầm từ những khác biệt của mỗi cuộc đời.…
- Đây chỉ là nơi tớ up tranh sìn Dragon Ball là chính hmu hmu. Tớ bỏ ficdom cũng lâu rồi do văn chương không còn lai láng như trước - Sẽ có vẽ thêm fandum khác nhưng hiện tại tớ u mê DB quẹ…
Kisa kh thích Kijay______Kisa thích Kijay rồi…
Nữ chính: Trịnh Gia Hân là đứa con gái cưng và cũng là đứa con gái duy nhất của Trịnh giaNam chính: Dương Gia Minh là 1 tổng tài lạnh lùng, lãnh khốc. Ban ngày là 1 tổng tài nhưng ban đêm lại là 1 ông trùm của giới hắc đạo…
Tác giả : Min JunHee.Thể loại : Random, viễn tưởng, bl, gl.Tên truyện : "Những kẻ bên trong bức ảnh"Tình trạng : On going.Nhân vật : Anime/Manga Tokyo Revengers ; Junteam và một số readers.OC Couple : Junharu | Junato | Yumana.Ngày xuất bản đầu tiên : 20/12/2021..*LƯU Ý*+ CÓ TỪ NGỮ THÔ TỤC.+ KHÔNG copy truyện ra khỏi WATTPAD.+ KHÔNG lấy truyện mà KHÔNG có sự ĐỒNG Ý của tác giả.+ KHÔNG comment với ngôn từ thô tục.+ KHÔNG xúc phạm người khác..©BẢN QUYỀN CỦA MIN JUNHEE©@minjunheedaddyFacebook : JunHee.…
Thể loại: Đam mĩ, hiện đại, đô thị, có tí hắc đạo, cường cường...HE. Warning: Truyện của tác giả hay có tình tiết thụ cường hơn công, không thích có thể lượn. Văn án 5 tuổi, nghèo đói, rách nát, bẩn thỉu, cha mẹ không quan tâm, tất cả mọi đứa trẻ trong lớp đều xa lánh cậu, duy chỉ có mình anh thản nhiên vươn tay nở nụ cười với cậu. Năm đó, lần đầu tiên cậu cảm nhận được ấm áp. 15 tuổi, trưởng thành, xinh đẹp, rạng ngời lại học giỏi, cậu vẫn như cũ thích anh, vẫn hết sức cố gắng bảo vệ cho ánh sáng duy nhất đời mình. 17 tuổi anh phát hiện ra tình cảm của cậu, Có lẽ là vì chưa từng để tâm, mọi việc cậu làm vì anh cuối cùng cũng chỉ đổi lại được cái liếc nhìn chán ghét. Năm đó, lần đầu tiên trong đời khi cậu nhận thức được, cậu khóc. Cậu chưa từng khóc nhiều đến như vậy. Cha mẹ đánh đập bỏ bê, bạn bè xa lánh, người xung quanh xỉ vả, nhưng cậu vẫn có thể nở nụ cười, vì người cậu quan tâm duy nhất chỉ có anh. Chỉ cần một lời nói của anh, cậu có thể nở nụ cười rạng rỡ. Từng việc anh thích, từng việc anh ghét ra sao, cậu đều nhớ rõ. Biết là vô vọng, nhưng vẫn cố sửa đổi chính mình, chỉ hi vọng anh sẽ không chán ghét cậu. 18 tuổi, gắng gượng đã đủ, cậu chịu không nổi nữa, cậu buông tay. Có lẽ sẽ chết đâu đó, cũng có lẽ sẽ sống một cuộc đời trôi dạt đó đây, nhưng, hắn xuất hiện... Điều đầu tiên hắn nói với cậu là:"Tôi thích em, làm bà xã của tôi đi." Cậu nghĩ hắn bị điên, nhưng từng việc làm sau đó chứng minh hắn thực sự thật lòng, còn làm cậu c…
đi du học khó thế nào em cũng tính hết rồi,nhưng mà,em dốt toán.…
Hạ Vân là một câu chuyệ[email protected]…
"Mãi mãi là bao lâu?""Mãi mãi là chúng ta cùng nhau chơi đùa trên nền tuyết trắng thuở niên thiếu, là cùng nhau bước đi giữa cánh đồng hoa ở tuổi đôi mươi, là cùng nhau ngắm hoàng hôn trên biển lúc về già, là nắm tay nhau mãi không rời khi trở về với cát bụi. Mãi mãi chính là ở bên nhau suốt cả cuộc đời, gian khổ không chia cắt..."Tác giả: Kẹo Chanh Hơi Chua…
Ừm, mình nghĩ bộ phim đã thực sự lột tả được nét nghĩa "Romantic" mà nó hướng tới, nên cái fic này sẽ là một diễn biến "Romantic" khác mà chúng ta vẫn thường hay hiểu hì hì…
'masnie', thực ra là 'einsam'. Chúng trong tiếng Đức có nghĩa là cô đơn. Yena chỉ không cô đơn khi cùng Yuri nhảy xuống vách núi, bởi cô chẳng còn gì để mất. .....Hôm nay Frank cũng cảm thấy cô đơn...…
ko biết nữa nếu bạn ko quan tâm về tâm tư của 1 đứa chưa đủ tuổi vị thành niên thôi…