Thả trôi vài chiếc thuyền
Vài cp tôi thích.…
Vài cp tôi thích.…
hãy biết chân trọng tình yêu khi bạn đang có.…
Câu chuyện Red riding hood mà tuổi thơ chúng ta thường được nghe mẹ kể vào mỗi buổi tối, cái kết của nó thật hạnh phúc. Nhưng bây giờ, liệu nó có thể hạnh phúc.…
Chuyện tình yêu của anh chàng hồ Ly và cô gái loài người,câu chuyện này ngọt ngào nhưng cũng đầy đau thương*100% nhân vật giả tưởng*…
Tác giả: Hạ Tịch Dương Thanh Xuân đã được con người ta miêu tả bằng những từ ngữ hoa lệ để nói lên cái định nghĩa của một khoảng thời gian còn trẻ rất đáng trân quý. Một số người ví thanh xuân như những con mưa rào tưới mát những rung động đầu đời, có người lại ví nó như những bông pháo hoa trên trời chỉ có thể rực rỡ trong một thoáng hoặc là như một cơn gió mùa hạ có những lúc bất chợt nóng rồi cứ như thế mà mát dịu dần hay thanh xuân chỉ như một chiếc lá bị gió cuốn bay,...v.v. Nhưng đối với tôi định nghĩa đúng nhất về hai từ Thanh Xuân chính là một ký ức tươi đẹp nhất, trong sáng nhất của mỗi người dần bị thời gian vùi lấp và khi đó chính thanh xuân cũng dần bị lãng quên....Thanh xuân lãng quên không có nghĩa là nó sẽ biến mất mãi mãi trong kí ức của chúng ta. Đơn giản chỉ là chúng ta đã bỏ qua nó, muốn quên đi nó muốn đưa nó vào một khoảng không gian để thời gian vùi lấp đi.............Trong tình yêu của cô ấy cũng vậy, luôn luôn ngọt ngào như những cây kẹo và cũng lắm đơn thuần ngây thơ..... Nhưng đó chỉ là những rung động đầu đời của tuổi 16, những cảm giác thích ai đó mà không thể nói ra vì sợ... Nhưng cuối cùng cái thanh xuân ấy cũng bị lãng quên do chính thời gian chôn vùi nó vào trong kí ức......…
Hài .học đường…
Cuộc sống gần gũi và tươi vui của một cô gái cùng với những người bạn trong cuộc sống hằng ngày…
12 đứa ,chung một ngôi trường 'giản dị' cung những đứa bạn trăm ngoan…
Căn cứ cổ trang thần thoại kịch « thần tịch duyên » cải biên mà thành, cải biên tác phẩm cùng có âm thanh tác phẩm duy nhất bản quyền người sở hữu vì Thượng Hải kịch khốc văn hóa truyền bá công ty trách nhiệm hữu hạn, biên kịch: Triệu na, Trần Lệ văn, Giang Nguyệt hoa. Năm vạn năm trước, ma tộc gây ra tranh đấu, chiến thần Cửu Thần suất một trăm ngàn ngày đem thề sống chết kháng ma, cuối cùng rồi sẽ Ma Quân phong ấn tại U Đô Sơn bên trong. Năm vạn năm sau, một con nhỏ Đan Điểu trong lúc vô tình xâm nhập Trường Sinh Hải, tỉnh lại ngủ say năm vạn năm Cửu Thần, hắn cùng nàng trải qua tam thế, trằn trọc mấy tầng bi hoan, dắt tay chung hộ thương sinh…
_ Tôi Với Người Vạn Kiếp Bất Thành Duyên _- " Kiếp Thứ Nhất ta không thể yêu người. Vậy thì ta cùng người hẹn nhau vạn kiếp..Chỉ cần chạm mặt, không cần yêu.." _ - Trần Tịnh Hảo - _…
tán đổ crush của kẻ thù ?không phải ý tồi đâu !…