truyện kinh dị
hư cấu…
hư cấu…
" chị có tin vào tình yêu vĩnh cửu không" Nhạc Băng đùa nghịch mái tóc Đồng Ánh hỏi" không, nhưng chị tin tình yêu của chị và em là vĩnh cửu của nhau" đồng ánh cưng chiều ôm Nhạc Băng vào lòng chúng ta từng cho rằng yêu nhau chính là người này có thể hi sinh vì người kia, nhưng ý nghĩa của tình yêu không hẳn thế, tình yêu là cảm giác đồng điệu từ hai nhịp đập con tim, tình yêu là cả hai cùng tìm về nhau cùng nhau mà cố gắn cho tình yêu không mệt mỏi. " thể loại : bách hợp, H, HE, hiện đạinhân vật : Đồng Ánh, Nhược Băng, Vân Tuyết, VeNus, Tẩn Kiều…
Bộ này mình chỉ tự chế ra thôi nên ko có như mấy cái tình tiết trong truyện đâu nha…
Đoản ngắn…
Đây là những câu nói hay mình gom nhặt trong truyện suốt quá trình đọc, mọi người cùng ngẫm lại nhé :3…
Cứ đọc thôi, vì biết đâu cậu sẽ tìm thấy chính bản thân mình trong những câu chuyện nhỏ nhặt và nhạt nhẽo của tớ ....Hãy đọc, nhé..?!…
La Nhất Châu là một nhà thơ, còn Dư Cảnh Thiên chính là cảm hứng sáng tác của hắn.…
vài chiếc draft vụn vặt viết trong vài phút đồng hồ với mơ ước giải toả sự thèm gặm.ooc | rất-ngắn-đó | vã-nên-viết-chơi-thui | lowercase…
"Nơi này chính là biểu diễn nơi?" Dưới cái nắng nóng, nữ tử đè nặng mũ rơm nhìn này khổng lồ hình kiến trúc, một thân màu trắng khinh bạc âu phục, váy theo gió khởi vũ, Phiên Phiên tựa như bươm bướm bàn hảo xem. Nàng người liền như nàng trong tay nước khoáng bình thường, là này mùa hè trong một cỗ thanh lương. Đáng tiếc, bên người nàng lấy có bạn, khiến động tâm huyết khí phương cương các thiếu niên không dám mạo muội tới gần đến gần. Nam nhân cao tráng uy mãnh, một tay ôm nữ tử tiêm gầy eo, nói: "Đến bên trong đi thôi, bên ngoài có chút nóng." Bọn họ hướng trong phòng di động, nữ tử bỗng nhiên ngừng lại, trong tay bình nước khoáng phóng tới một bên trên bàn, ngồi xổm xuống đến đùa nghịch vừa rồi mua giày, ngẩng đầu đối với nam nhân nói: "Thân ái, đế giày đoạn." Nam nhân nhíu mày, một phen ôm lấy nữ tử, nói: "Chúng ta trở về đổi." Đợi bọn hắn đi xa, một người tuổi còn trẻ nam nhi đồng hai đại plastic túi đi đến, hành lang một khác đầu có người đang kêu hắn, hắn đem plastic túi đặt lên bàn hậu, liền vội vàng chạy ra. Không bao lâu, một cái khác nữ hài đi tới, đối với cái kia chạy xa đại nam hài kêu: "Cấp Phỉ Vũ Sinh đồ uống là trên bàn gói to bên trong sao?" "Đối, tất cả đều là, cấp công tác nhân viên đều phân. Mau một chút, biểu diễn sẽ liền muốn bắt đầu." Hành lang một khác đầu nam còn đại kêu, nữ hài nhanh chóng đem plastic túi nhắc tới, phát hiện kia trên bàn nước khoáng. Không nghi ngờ có hắn, tưởng từ túi tử trong lấy ra, nàng đem nước khoáng bỏ vào plastic trong túi, vội vàng ly khai. Bất quá…
Nữ phụ thì sao chứ? Chỉ cần không cùng nữ chính tranh đoạt nam nhân, cướp đất diễn của nữ chính thì vùng trời còn lại chính là của mình rồi. Truyện Không Còn Là Nữ Phụ của tác giả Đường Vyy chỉ là thể loại nữ phụ đang phổ biến.Thể loại : Nữ phụ văn, np, HTác giả: Đường VyCó cảnh H vui lòng xem xét trước khi nhảy hố.Có nhiều chi tiết cẩu huyết.Trích đoạn truyện:Mộc Trà mở mắt nhìn không gian mờ nhạt huyền ảo trước mắt. Một màu trắng nhức mắt, đây là đâu mà lạ đến vậy?Cô nhớ rõ ràng là mình đang ngồi đọc truyện ngôn tình được một người bạn gửi đến, vì bà tác giả kia dám cho tên cô vào tên con nữ phụ mặt dày hơn mặt đường. Ngu ngốc bám theo nam chính. Thật quá cẩu huyết rồi.Ức chế vì tên mình bị cho vào truyện, cô nói có mấy câu liền leo lên giường ngủ, tiện tay quăng luôn cuốn truyện đó vào thùng rác.Mở mắt ra là khung cảnh bây giờ đây. Mọi thứ trở nên mờ ảo lung linh, chính bản thân cô cũng thấy vô cùng hoang mang. Tại sao cô lại ở đây? Cô là đang nằm mơ sao? Nhéo vào má mình một cái, cảm giác đau đớn chân thật. Đây không phải là một giấc mơ.Trước mặt cô đột nhiên xuất hiện một cô gái tầm 17 ,điều bất ngờ là rất giống cô chỉ khác ở màu mắt thôi. Mắt cô màu lam còn cô gái này màu đỏ. Cô ta quỳ xuống trước mặt cô khóc lóc ,bộ dạng thật thê thảm. Trái tim cô không hiểu sao mà nhức nhức, ẩn ẩn đau nhói.…