NĂM THÁNG ẤY, EM ĐÃ GẶP ĐƯỢC ANH

NĂM THÁNG ẤY, EM ĐÃ GẶP ĐƯỢC ANH

9 0 1

Yêu.. là hận thấu tâm can vẫn không thể dứt lòng, là tê tâm phế liệt cũng chẳng thể buông tay.Thế nhưng những tín ngưỡng cô cho là đúng đắn, sau năm 10 tuổi bỗng chốc hóa hư vô.Liệu rằng tình yêu của cậu có cảm hóa được cô, khiến cô lại lần nữa tin vào thứ tình cảm mơ hồ ấy.Liệu rằng tình yêu của cậu có đủ để sưởi ấm mảnh tim khô cằn vốn đã lạnh giá suốt bao năm?Liệu tình yêu có vượt qua lí trí, cô sẽ chọn thế nào giữa tình yêu và thù hận?Vậy đâu là kết cục của họ? Là hạnh phúc trọn vẹn hay những nỗi đau dằn xé tâm can?…

Người tình mùa xuân-Spring's lover

Người tình mùa xuân-Spring's lover

1 1 3

Mọi thứ về bộ truyện đầu tay ở chiếc tài khoản mới mở này được than tre làm vào 2h sáng ngày 26/06/2023.Vì vậy,có điều gì thiếu sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng dùm than tre nhoa 💓💓.Lob u❕------------------------Trần đời này đọc tiểu thuyết ngôn tình,Kiều Trang sợ nhất là mùa xuân.Mùa xuân gợi cho nhiều người về những điều tốt đẹp,ấm áp khi nó đến.Nhưng đọc truyện có chữ "xuân" trong tiêu đề đều không đi đến một kết cục hạnh phúc,an yên.Sinh ra vào tiết trời oi bức tháng 7,với cương vị là đứa con của mùa hạ như Trang đây thì né xuân tựa né tà.Người tình mùa hạ đây rồi,thế người thương của người tình mùa hạ đang nơi đâu?-------------------------bìa truyện tui edit lại nma nguồn là pinterest nhe.…

Can, Could và Be able to
Dẫu biết

Dẫu biết

16 1 1

Dật Minh biết cô nhưng vẫn muốn đâm đầu vào để rồi không thể nào dứt khỏi.* Văn án 1Mọi người biết Dật Minh tính cách vốn kiêu ngạo, lạnh lùng trước giờ chưa phải tốn sức cho việc gì vậy mà có người lại tung tin Dật Minh phải tốn sức theo đuổi một cô gái. Nhưng không ai tin rồi một ngày họ sáng mắt ra trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn tắt đèn để thổi bánh kem nhưng khi bật lên mọi người mắt trầm trồ, chuyện gì vậy Dật Minh cưỡng hôn Lê Nhu.* Văn án 2Mọi người biết ông chủ họ tính cách vốn kiêu ngạo, lạnh lùng trước giờ chưa phải tốn sức cho việc gì vậy mà có người lại tung tin Dật Minh phải tốn sức theo đuổi một cô gái. Nhưng không ai tin rồi đến một ngày mọi người thấy ông chủ mặt dày ngày ngày chăm chỉ đến bệnh viện khám bệnh.…

Lời Thầm Thì Của Gió

Lời Thầm Thì Của Gió

840 658 21

Chuyện đầu tay do rảnh rỗi nên viết cho vui. Còn nhiều sai sót mong mọi người góp ý. Đừng buông lời cay đắngTruyện chỉ được đăng tải tại wattpad. Vui lòng không tự ý "bế" em nó đi khi chưa có sự cho phép của tác giả.…

XƯƠNG CÁ

XƯƠNG CÁ

54 8 1

[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…

Vấn vương

Vấn vương

5 0 1

Những ngày đi dưới mái trường học đường, đi dưới bầu trời trong xanh mùa thu chứa đầy ước mơ, đi dưới cơn mưa cuốn theo nổi buồn, những ngày mà bản thân mơ mộng về một tình yêu. Những câu chuyện kể về tình bạn đẹp đẽ, về tình yêu ngọt ngào. Những lúc mà bản thân luôn có thể là chính mình, lúc mà theo đuổi thứ được gọi là ước mơ. Những ngày đó có làm cậu rung động chứ?  Nhưng...đâu phải câu chuyện của bất cứ ai cũng đều tuyệt đẹp và ngọt ngào như thế đâu. Cũng là tuổi xuân dưới mái trường học đường chỉ là họ không được những người mình cần quan tâm, thấu hiểu,hay ở bên khi họ buồn. Họ đang phải chạy theo cái được gọi là sự kì vọng của gia đình, phải sống để trở thành hình mẫu mà gia đình mong muốn, thanh xuân của họ cũng trôi theo sự cố gắng làm hài lòng người khác chứ không phải tận hưởng cuộc sống tự do của mình.   Cậu có muốn cùng tôi kể về câu chuyện thanh xuân và ước mơ của mình không? Tôi kể cậu nghe nó trước nhé! Mong rằng cậu sẽ luôn là một người vui vẻ, hạnh phúc và cố gắng vì bản thân mình hơn bất kì ai.…

Cậu ấy là gu của tôi

Cậu ấy là gu của tôi

13 1 1

Cái gì thuộc phạm trù về gu thì khó mà bỏ được.…

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

6 0 4

Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…

Ôsin nổi loạn(full+ngoai truyen)
Có thể thích tôi không? [ PondPhuwin ]

Có thể thích tôi không? [ PondPhuwin ]

23 4 2

Fanfic đc vt vì bộ kia flop ẻ:(((( Nhma 1 phần cx vì tg ns vả otipi ớ:333Cân nhắc trc là tg ns vt trên laptop nên hok cs icon này nọ á:00Cp 9 : PPW; Cp phụ : Nhiều lắm aaaa:> Lưu ý:- Đây chỉ là fanfic đc tạo ra để thoả mãn con dân đu PPW thoyy- Đọc truyện để giải trí, k toxic hay phốt nké- Couple t đu , nếu là NOTP = Tìm bộ khác- Cấm đục thuyền dưới mọi hình thứcc):0- Trí tưởng tượng là của tg, k lquan đến bất cứ tác phẩm nào ạ Auther : Tiểu-Đậu NO REUP!…

Chưa muốn yêu

Chưa muốn yêu

12 4 2

Việt Anh tiến lại gần tôi, nhẹ nhàng luồn tay sau gáy tôi, cúi người xuống. Từ lúc thích anh, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được ngày hôm nay, cái ngày mà anh tự nguyện trao đi nụ hôn của mình cho tôi. Khi môi anh chạm môi tôi, cơ thể tôi như có một dòng điện xẹt qua, cảm giác hồi hộp và lo sợ xen lẫn trong tâm trí tôi. Có lẽ chuyện hôn môi đối với anh nghe vẻ vô cùng dễ dàng nhưng với tôi thì không, một cô bé học lớp 11 nhưng vẫn chưa mất nụ hôn đầu. Tôi sợ nhưng vẫn cố giữ cho mình sự bình tĩnh để không bị anh làm cho mất mặt. Phải chăng vì anh tin vào lời nói dối của tôi nên anh càng ngày càng dấn mình tới, hôn tôi mạnh hơn. Tôi hoảng thật rồi, tôi bối rối nắm chặt lấy vạt áo anh. Anh càng tiến, tôi lại càng lùi. Cứ thế tôi bị dồn vào bức tường đằng sau lúc nào không hay. Anh vẫn không chịu dừng lại, thậm chí còn hôn mạnh bạo hơn. Mặt tôi đỏ tía, không hít thở nổi, tưởng như sắp ngắt đi vậy. Cuối cùng anh cũng chịu giải thoát cho cái lồng ngực đang bóp ngẹt của tôi. Tôi hít lấy hít để không khí xung quanh. Nhìn dáng vẻ của tôi, anh khẽ cười:- Thấy em bảo em kinh nghiệm ngút trời cơ mà - Việt Anh cúi xuống sát mặt tôi - sao mà vừa hôn có tí đã không thở nổi thế này. Em nói dối anh à?Tôi xấu hổ không dám nhìn mặt anh:- Tại anh...anh cứ được đà lấn tới ý chứ.- Vậy sao? Anh xin lỗi em bé ạ. Để anh làm lại nhé! - Khoé môi anh khẽ nhếch.…