Bên Kia Cánh Đồng - Tôi Chờ Em!

Bên Kia Cánh Đồng - Tôi Chờ Em!

144 7 2

Bên Kia Cánh Đồng - Tôi đợi em! "Thế gian rộng lớn như vậy, lạc mất rồi liệu tôi còn cơ hội gặp lại em không?" Câu chuyện về chàng thanh niên tuổi đôi mươi mang trong mình khát khao tìm lại được người con gái trong kí ức lúc nhỏ của anh. Thuở bé 2 người là đôi bạn thân, tưởng rằng cuộc sống bình yên, vui vẻ ấy sẽ không bao giờ kết thúc. Nhưng đến một ngày gia đình cô gái xảy ra biến cố, cô chuyển đi nơi khác mà không để lại một lời tạm biệt. Khiến cho chàng thanh niên cảm thấy khó hiểu, cùng sự nuối tiếc và muôn vàn câu hỏi liên tục hiện lên trong đầu anh. Chàng trai muốn tìm cho mình một câu trả lời và cũng vì nỗi nhớ nhung cô bạn nhỏ của mình nên anh vẫn luôn tìm mọi cách để hỏi thăm tin tức về cô gái. Anh vẫn còn nhớ như in lời cô đã hứa khi cả 2 ngồi trên cánh đồng năm ấy. Tôi đợi em! "Lời hứa lúc đó cô nói với anh liệu cô còn nhớ?" ------------------✿✿✿------------------ Một số lưu ý nho nhỏ: ● Vì toy viết truyện theo sở thích của toyy nên sẽ có một số từ ngữ không phù hợp với một số cá nhân (ai nghiêm túc thì có thể cân nhắc trước khi đọc nhaaa) ● Truyện có một số chi tiết nhạy cảm nên cân nhắc lứa tuổi (câu này hơi vô dụng nhưng toyy vẫn nói :vv)● Vì là lần đầu viết truyện nên có nhiều sai sót mong các bạn bỏ qua, các bạn có thể góp ý cho mình để mình hoàn thiện bản thân hơn ạ!!! CHÚC MẤY BẠN ĐỌC TRUYỆN ZUI ZẺ!!! ------------------✿✿✿----------------…

Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17

Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17

280 16 1

Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…

Thần thoại - Chuyện xưa hóa cát bụi, chuyện nay trôi theo gió

Thần thoại - Chuyện xưa hóa cát bụi, chuyện nay trôi theo gió

8 2 1

Tên truyện: Thần thoại - Chuyện xưa hóa cát bụi, chuyện nay trôi theo gióTác giả: Đại Vương Gấu Trúc.Thể loại: thần thoại, tâm linh, truyền thuyết, văn hóa, tín ngưỡng, hài hước, LGBT, tình cảm, ngọt ngào, đời thường, hiện đại, hư cấu. (Hint couple)___________________________Thời gian cất bước thật vội vàng.Chớp mắt đã vạn năm.Trường sinh bất lão, vĩnh hằng vô tận. Liệu có vui?Thần linh, ma quỷ, yêu quái sống cả trăm ngàn năm, tồn tại từ thuở hồng hoang mênh mông. Họ đã đi qua mấy hồi bãi bể nương dâu, đã chứng kiến bao bận sinh diệt luân hồi. Nhìn lắm kẻ tranh giành đấu đá, mưu quyền đoạt lợi. Nhìn vài người nặng tình nặng nghĩa, cố chấp không buông. Lại thấy ai đó nguyện hi sinh xương máu vì dân vì nước, quật cường bảo vệ độc lập, tự do, tự tôn dân tộc. Rồi cũng thấy cả những người vô tâm vô phế, vô dục vô cầu; từ bỏ tham sân si, hỉ nộ ái ổ, rũ sạch bụi trần, nương nhờ cửa Phật.Họ sống lâu quá rồi. Lâu đến nỗi chuyện trước đây chẳng nhớ nổi nữa..."Chuyện xưa hóa cát bụi."Hiện tại, thân tiên yêu ma chán ngấy việc phân tranh cao thấp, chẳng có gì làm, chẳng muốn làm gì, ngày ngày ngắm sao trời đổi thay.Nhưng rồi tay chân buồn bực, lại muốn đi hóng chuyện trần gian. Đem hàng loạt "điển tích" trên trời dưới đất trong cuộc sống thường nhật của con người ra làm đề tài buôn dưa. Từng câu chuyện cứ thế chầm chậm trôi đi..."Chuyện nay trôi theo gió."***Xưa kia, con người kể chuyện về thần linh, yêu quái.Ngày nay, là họ tám chuyện về con người.…