- Em yêu anh. Lệ KhanhKhi trong tay em chả còn thứ gì, khi mà em bị dồn ép vào tận cùng của nỗi khổ cuộc sống... Tất cả đều hé sáng lên khi có anh mở cửa. Oa Tình chợt khóc, nước mắt chảy xuống hoà cùng máu mũi. Lệ Khanh nhẹ nhàng, lại như trước, anh chìa tờ giấy trắng vừa nhẹ mùi thơm ra trước mặt cô...…
Số pi…
Se, he, h…
_ Em thực sự không thể quên được đêm hôm ấy_ Em đang đùa chị ư?_ Không , chị có thể làm chuyện đó với em được không?_ Vậy còn cậu ấy thì sao ? Chúng ta sẽ đối mặt với cậu ấy như nào? Xin lỗi ... Chị không thể!!_ Được rồi , em xin chị đấy ...chỉ một lần thôi.._ Chúng ta ngoại tình đi !!!…